Chương trước
Chương sau
Bài viết trên tìm kiếm thịnh hành có tiêu đề "Hứa Úc Liêm và Hứa Ôn Giảo hôn nhau say đắm trong xe" tràn ngập những lời mắng mỏ từ cư dân mạng. Hầu hêt mọi người đều tỏ ra khinh miệt vì các nàng không biết xấu hổ và làm ra những chuyện khó coi. Có một số người đặt ra nghi vấn chuyện này có ẩn khuất gì không, số khác lại cho là không phải và bắt đầu diễn ra những cuộc tranh cãi.

"Chúc hai người về sau sinh con ra cũng giống như hai người, đều làm ra những chuyện trái với luân thường."

"Blogger của trang chủ này hình như còn có một người anh em, chắc hẳn anh ta cũng thích làm mấy chuyện vô đạo đức giống như hai người trong bài viết."

"Tình yêu đồng giới vốn đã là một căn bệnh, giờ lại còn thêm vấn đề không có đạo đức này nữa chứ? Buồn nôn quá đi mất!"

. . . . . .

Trong lúc tất cả các trang mạng xã hội đang bàn tán sôi nổi, hai bài đăng trên weibo mới nhất đã nhanh chóng lọt vào hot search và lượt truy cập nhiều đến mức không thể nào tin được.

[ Tổng giám đốc điều hành Zhike - Hứa Ôn Giảo ] Đoán xem món đồ nào của chị gái được mặc trên người của tôi? @Hứa Úc Liêm

Hình ảnh kèm theo bài đăng trên weibo này là ảnh quảng cáo được chụp trong phòng truyền thông của công ty. Nàng và Hứa Úc Liêm đang mặc "đồ đôi" mà hai người mặc khi vào công ty sáng nay và khiến một nhóm người trong công ty bị sốc.

Hứa Úc Liêm ôm sát bờ vai của nàng, lòng bàn tay dùng lực không quá mạnh cũng không quá yếu, xương ngón tay hiện lên rất rõ ràng.

Người phụ nữ lạnh lùng nhìn vào camera với vẻ mặt khinh bỉ, như thể đang nói qua màn hình: "Im lặng đi nào!"

Bài đăng phổ biến đầu tiên trên weibo của Hứa Úc Liêm.

@Hứa Úc Liêm: Em ấy lại lấy trộm đồ của tôi để mặc nữa rồi. [ Hình ảnh ]

Bấm vào hình, phông nền là khuôn viên trường cấp ba, hai người xuất hiện không trang điểm, khuôn mặt trẻ trung như học sinh, một người giơ cao điện thoại di động, người kia thì quay sang hôn lên má của đối phương.

"Đại tiểu thư của tôi ơi, việc làm của cô không có ý nghĩa gì khác ngoài việc khiến giá cổ phiếu của công ty tiếp tục dao động đâu ạ."

Trong phòng họp chật kín nhân viên, Hạ Tử Mật khoanh tay, dựa vào bàn làm việc phía sau, nhìn chằm chằm vào những dòng chữ nóng bỏng liên tục được cập nhật trên màn hình lớn. Cô ấy không hiểu Hứa Úc Liêm đang muốn làm gì. Chẳng lẽ đại tiểu thư chỉ đang muốn khoe khang với mọi người? Người này thậm chí còn không quan tâm đến việc bị các tay săn ảnh chụp ảnh thân mật của mình. Điều này đã làm cho các trang mạng xã hội xôn xao và nó sẽ trở thành một vấn đề lớn khó giải quyết.

"Tất nhiên là có ý nghĩa, cái bài đăng trên weibo này không phải cho cư dân mạng xem, mà là cho một người xem."

Hứa Úc Liêm liếc nhìn Hứa Ôn Giảo đang ngồi ở bên cạnh mình, nàng cầm cốc cà phê mới pha trên bàn lên và bình tĩnh uống vài ngụm. Sau một giấc ngủ ngắn, nàng đã bình tĩnh lại và tâm trạng cũng trở nên tốt hơn, mài dao thật bén chuẩn bị làm thịt người.

Hạ Tử Mật cau mày, không thể chịu đựng được suy nghĩ của thân chủ mình, khi cô ấy đang định hỏi các nàng định làm gì thì tiếng chuông báo vang lên.

Âm thanh ấy được phát ra từ điện thoại di động của Hứa Ôn Giảo.

Người gọi: Cố tổng của Mậu Nguyên.

Hứa Úc Liêm và Hứa Ôn Giảo đồng thời nhìn điện thoại di động đang đổ chuông, cô lạnh lùng hô lên: "Tất cả im lặng!"

Hơn chục cặp tay đang gõ trên máy tính xách tay đồng loạt dừng lại, mọi người đều quay đầu về phía các nàng.

Điện thoại tự động cúp máy, lại vang lên. Khi đối phương không ngại phiền mà gọi đến lần thứ năm, Hứa Úc Liêm nâng cằm, nhẹ giọng hừ một tiếng: "Giảo Giảo, trả lời đi."

Ánh mắt của Hứa Ôn Giảo lóe lên một tia sáng, dường như nhận ra điều gì đó, nàng mau chóng ấn nút trả lời. Sau đó bấm vào bản ghi âm, âm thanh ngay lập tức phát ra từ loa bluetooth kết nối với điện thoại di động.

"Giảo Giảo, em đang bận sao?" Cố Vãn Tình nói chuyện với thái độ cực kỳ ôn hòa, giống như đang ôn chuyện cũ cùng một người bạn tốt.

Nghe âm thanh được phát ra có thể nhận ra rằng người gọi cho nàng đang ở một không gian rất kín.

Hứa Ôn Giảo nói chuyện với đối phương bằng giọng điệu vô cùng bình thường: "Cố tổng, xin hỏi chị có chuyện gì vậy? Nếu muốn nói chuyện công việc, vui lòng liên hệ trợ lý đặc biệt Trương để hẹn gặp vào lúc khác. Hiện tại tôi đang bận."

Cố Vãn Tình xúc động nói: "Giảo Giảo, chị đã xem tin tức ở trên mạng rồi. Tối hôm qua chị rất muốn đi tìm em, nhưng chị nghĩ em cần được yên tĩnh."

"Bây giờ em . . . Ổn chứ? Chị đang rất lo lắng cho em."

"Bụp."

Đối phương vừa dứt lời, Hứa Úc Liêm đang lặng lẽ lắng nghe cuộc trò chuyện của họ, lập tức dùng kẹp nhỏ nhặt một viên đường và thả nó vào cốc cà phê màu nâu sẫm với vẻ mặt vô cảm. Chất lỏng cà phê bắn tung tóe và nhỏ giọt xuống màn hình điện thoại sạch sẽ của cô.

Hứa Úc Liêm cau mày, miệng không ngừng lẩm bẩm, "Tại sao cà phê này lại đắng như vậy chứ?"

Hứa Ôn Giảo ngạc nhiên liếc nhìn Hứa Úc Liêm, cảm nhận rõ ràng sự nóng giận không thể kiềm chế trong hành động của cô.

Cô đang rất tức giận.

Chị ấy đang ghen sao? Hứa Ôn Giảo vô thức nhếch lên khóe miệng.

"Giảo Giảo? Có chuyện gì vậy?" Cố Vãn Tình nghe được thanh âm kỳ quái, sốt ruột hỏi.

Hứa Ôn Giảo cắn môi, cố gắng hết sức đối phó với người ở đầu dây bên kia: "Tôi không sao, không cần Cố tổng lo lắng."

Nàng vừa nói vừa nhặt một viên đường lên, cụp mi xuống, không hề bộc lộ ra cảm xúc của mình.

"Em đừng để trong lòng những lời chửi rủa đó, chị biết em và chị gái của em không có quan hệ như vậy." Cho đến giờ phút này, Cố Vãn Tình cuối cùng cũng lộ ra mục đích gọi điện của mình, "Nếu em muốn, chị có thể giúp em giải quyết vấn đề này."

Hứa Ôn Giảo cắt ngang không muốn nghe đối phương nói tiếp. Con chim nhỏ không biết điều này cứ líu lo không ngừng khiến nàng cảm thấy vô cùng khó chịu: "Cố tổng, tôi và chị gái của tôi có quan hệ gì thế?"

Nàng cười nhạt, lời nói rất nhẹ nhàng nhưng đầy mỉa mai: "Tin đồn hay sự thật, chẳng phải chị là người biết rõ hơn ai hết sao?"

Viên đường cà phê trắng được bỏ vào trong miệng, nước bọt phân giải vị ngọt nồng độ cao, khiến đầu lưỡi có chút đắng chát. Hứa Ôn Giảo hơi nhăn mặt, ngậm viên đường đang dần tan chảy trong miệng.

Hứa Úc Liêm nhìn thấy hành động của nàng, nhướng mày nghi hoặc và yêu cầu nàng tập trung vào cuộc điện thoại.

"Chị mặc kệ quan hệ trước kia của hai người là cái gì, quan trọng nhất là bây giờ!" Cố Vãn Tình không biết mình đã chạm vào dây thần kinh nào, trong lòng đột nhiên trở nên lo lắng, "Chị có thể giúp em giải quyết vấn đề này, cô ấy chỉ biết làm tổn thương em mà thôi."

Khi nhìn thấy tư thế của hai người trong bức ảnh mà Hứa Úc Liêm đã đăng tải trên weibo gần giống với bức ảnh mà mình lấy trộm, Cố Vãn Tình đã trở nên suy sụp. Cái này đã khiến cô ta càng trở nên ghen tị hơn lúc nhìn thấy bức ảnh hôn nhau say đắm trong xe của các nàng vào trước đó.

Hứa Ôn Giảo không có trả lời đối phương ngay lập tức. Cổ họng nhấp nhô, nàng nuốt xuống hết chất lỏng quá ngọt và liếm đầu ngón tay bằng chiếc lưỡi hồng hào.

"Cố tổng, chị có thể giúp tôi như thế nào? Dựa vào đâu để tôi tin tưởng chị đây?"

Hứa Ôn Giảo đột nhiên nghiêng người, nhìn thẳng vào Hứa Úc Liêm đang chăm chú lắng nghe cuộc trò chuyện của hai người. Nàng lặng lẽ đưa tay xuống dưới và bắt đầu trêu chọc người ngồi bên cạnh mình.

Động tác của Hứa Ôn Giảo mạnh mẽ đến mức khiến Hứa Úc Liêm không thể ngồi yên và cũng không thể phát ra âm thanh. Cô chỉ có thể ngồi thẳng lưng lên và hít một hơi thật sâu.

Giữa hai người có một bầu không khí rất mơ hồ, các nhân viên trong phòng họp cố ý nhìn đi nơi khác. Mặc dù tất cả mọi người có mặt đều biết mối quan hệ thực sự của các nàng, nhưng họ vẫn sốc như lần đầu tiên và nghẹn ngào vì phải ăn cơm của hai người phát cho.

"Không phải Cố tổng là người đã tung ra chuyện này sao?"

Đầu ngón tay bị liếm qua đặt trên môi của Hứa Úc Liêm. Hơi thở của Hứa Ôn Giảo có mùi thơm của hoa lan, cánh môi mấp máy, giống như nàng đang muốn nói điều gì đó.

Chị ơi, chị thấy ngọt không?

Không khí xung quanh trở nên ngột ngạt hơn, Hứa Úc Liêm nắm lấy cổ tay của nàng, hơi ẩm trong cơ thể của cô bị rút đi, khiến cổ họng trở nên khô rát và ngứa ngáy.

Cô luôn có cảm giác Hứa Ôn Giảo muốn hôn mình.

Nàng muốn hôn cô ngay lúc này.

Giọng nói của Cố Vãn Tình phá vỡ sự căng thẳng giữa các nàng, cô ta tin rằng bản thân đã nắm chắc phần thắng trong tay. Cho dù đã bị đối phương vạch trần nhưng vẫn không hề có chút hoảng sợ nào mà nói tiếp: "Giảo Giảo, tối nay đến nhà chị ăn cơm được không? Chị có cái này muốn cho em xem."

"Cái gì?"

Hứa Ôn Giảo khẽ nhướng mày, không hài lòng vì bị người khác làm phiền.

"Giảo Giảo, chị gái của em có đang ở bên cạnh em không?"

"Có muốn chị nói cho em biết cái kia là gì không?"

Cố Vãn Tình cười có chút điên cuồng.

"Đến tìm chị. Chị đã tìm thấy một thứ rất thú vị và chị muốn tặng nó cho em."

"Em sẽ cảm thấy hứng thú, Ôn Kiểu."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.