Kiểu Kiểu?
Tỉnh lại đi, tỉnh lại đi . . .
Cả người của Hứa Ôn Giảo ướt đẫm mồ hôi lạnh sau khi tỉnh dậy từ cơn ác mộng. Nàng quay sang và nhìn thấy Hứa Úc Liêm đang ngồi bên giường với vẻ mặt đầy lo lắng và kinh ngạc.
Chị của nàng đây rồi!
Cảm giác ngộp thở giống như cố gắng vùng vẫy thoát khỏi dòng nước xoáy đã lắng xuống, Hứa Ôn Giảo cố gắng đứng dậy, lao đến ôm lấy cổ của Hứa Úc Liêm, áp đôi má nhợt nhạt của mình vào vai của đối phương.
Trên người của nàng dường như không có chút hơi ấm nào, những giọt nước mắt lạnh lẽo từ khóe mắt lăn xuống.
"Em đã mơ thấy gì vậy?" Hứa Úc Liêm bị hành động bất thường của đối phương làm cho giật mình. Hứa Ôn Giảo lẩm bẩm liên tục "không, không", tay chân không ngừng co giật.
Chẳng lẽ em ấy mơ thấy Cố Vãn Tình ép buộc làm chuyện đó sao?
Hứa Úc Liêm hốt hoảng, nhẹ nhàng vỗ về tấm lưng của Hứa Ôn Giảo và kiên nhẫn dỗ dành nàng: "Em đừng sợ. Có chuyện gì thì em cứ nói với chị, chị luôn ở đây với em mà."
Trước đây, Hứa Úc Liêm cũng đã từng an ủi Hứa Ôn Giảo như thế này, nhưng lần này nàng lại không nói gì cả. Nàng chỉ nắm góc óc của đối phương và cố gắng ổn định lại hơi thở và nhịp tim của mình.
Khi Hứa Ôn Giảo lần đầu đến Hứa gia, nàng thường xuyên tỉnh dậy sau những cơn ác mộng vào lúc nửa đêm. Nhìn quanh cách bố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-em-gai-om-yeu-luon-to-tuong-den-toi/3516656/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.