Ăn xong, cả nhà đang ngồi uống nước.
-Tí nữa mẹ đi với con nha.- bà Tuyết.
-Bà này để cho con bé được tự do, đâu phải lúc nào bà cũng kè kè bên cạnh được.- ông Hoàng đá nhẹ chân bà Tuyết.
-À, tôi quên còn có công việc, tí nữa Ân đi cùng con nha.- bà Tuyết hiểu ra ý ông Hoàng.
-Vâng ạ.- Cậu hăn hái trả lời.
-Ê, mày có biết đi không dậy, lỡ mày dẫn tao đi lạc sao về?- nó khinh.
-Ui, tao mà lo yên tâm đi.- Cậu vỗ ngực.
Nó cười, thật ra nó không lo gì cả, chỉ cần là cậu nó có thể tin tưởng hoàn toàn. Ngoài ra còn 1 người hơn cậu…
-Hai con đi, ta đã nói bác Kim đưa 2 con đi rồi.- bà Tuyết.
-Không cần đâu ạ, để con đưa Nhung đi…à nhầm để con đưa Na đi. Sẵn tiện xem nước Mỹ ra sao luôn ạ.- cậu lạnh chanh.
-Ừ vậy được. Đây là thẻ tín dụng của con, con cầm lấy cần mua gì cứ dùng.- ông Hoàng đưa cho nó thẻ màu vàng kim
-Tén kiều ba. Con xin phép ạ.- nó tươi cười cầm lấy, đứng dậy.
-Con cũng xin phép ạ.- Cậu đứng dậy đi theo nó.
-Ừ, 2 đứa đi cẩn thận.- Ông Hoàng.
…
-Từ nay mà cứ gọi tao Sun là được rồi.- nó khoát tay cậu.
-À, ừ.- tim cậu có vẻ không ổn cho lắm.
Nhưng mà khoang Sun, không phải chứ…cậu cười khổ thậm chí bây giờ nó cũng chưa muốn quên người đó.
-Ở đây đẹp thật ha.- nó 1 tay đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-em-chon-la-anh-ay/3224531/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.