Nó về nhà ngồi nói chuyện cùng ba mẹ Lâm, thật sự nó không muốn xa ba mẹ, xa bạn bè, thậm chí cả hắn để đi theo 2 người nhận là ba mẹ thật của nó tới 1 nơi mà trước đây nó chưa từng đặt chân tới.
Nhưng mà với tình hình hiện tại nó chỉ có 1 lựa chọn là đi thôi.
Đến hôm nay nó mới biết ba mẹ Lâm rất thương nó vậy mà nó cứ tưởng ba mẹ Lâm ghét nó nên không quan tâm nó.
-Con lên phòng ngủ sớm đi cho khỏe mai còn phải đi nữa.- bà Lâm vuốt tóc nó.
-Vâng ạ, ba mẹ ngủ ngon.- nó cười tươi đứng dậy chạy lên lầu
-Ừ con cũng vậy.- ông Lâm.
-Ông này, sau này con bé về bên đó rồi chắc cũng phải thay tên đổi họ ông nhỉ?- đợi nó lên phòng hồi lâu bà Lâm mới hỏi ông Lâm.
-Điều đó là tất nhiên rồi, nhưng mà về bên đó thì khác về bên này vẫn giữ nguyên tên cũ, tôi xin anh chị bên đó rồi.
-Thế mà cứ tưởng, chúng ta mất đi luôn con bé chứ.- bà Lâm nhẹ nhõm.
-Thôi bà ngủ sớm đi mai đưa con bé ra sân bay.
….
Nó lên giường nằm không thể nào chợp mắt được, nó quyết định leo cửa sổ ra ngoài để đến nhà hắn.
Vơ lấy cái áo khoác trên giá, cầm đôi giày trên tay quăn xuống đất.
Nó nhanh chóng đưa người ra cửa sổ, vì giờ là ban đêm khuya rồi với lại nó mặc nguyên bộ đồ đen thế thì chả ai để ý.
Phập…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-em-chon-la-anh-ay/3224529/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.