Cơ Phượng bị ác mộng giày vò. Lúc hắn giật mình tỉnh giấc, cả người đã đổ đầy mồ hôi lạnh.
Hắn mở mắt, tò mò nhìn xung quanh một vòng.
Căn phòng nơi hắn nằm chỉ có thể dùng từ xa hoa để hình dung. Giường bằng vàng, đầu giường khảm hồng ngọc đỏ rực. Nội thất trong phòng cũng rất ton-sur-ton, không vàng thì bạc, không bạc thì là màu trong suốt ánh đỏ ánh xanh. Mọi thứ đồ vật bày biện trong phòng đều lấp lánh bling bling.
Hít một cái là hơi thở giàu sang ngập phổi.
Cơ Phượng hâm mộ độ giàu đến nứt đố đổ vách của Tử Hạo. Nhìn xem nè, ngay cả dép dưới chân hắn cũng một màu vàng rực khiến hắn muốn đui ngay tại chỗ luôn!
Thế nhưng thẩm mỹ của Tử Hạo rất có vấn đề. Phàm là thứ gì rực rỡ lấp lánh y sẽ để chung vào một chỗ, chẳng thèm sắp xếp cũng chẳng có dụng ý nghệ thuật gì hết. Một đống loạn thất bát tao, lại còn sáng bóng trông rất xúc phạm người nhìn đó!!!
Gạt vấn đề phòng ốc sang một bên, hiện tại trong phòng chỉ có mình hắn. Phía ngoài không có thị nữ, Tử Hạo cũng không biết đã đi đâu.
Có một điều Cơ Phượng vốn thấy tò mò lắm lắm, chính là dung mạo của bản thân.
Hắn từng nghĩ, diện mạo của nam tử này phải thanh tú dễ thương lắm, người khác mới dễ dàng tin hắn thực sự là công chúa đến thế.
Cơ Phượng nhìn người trong gương đồng, bất giác hít một hơi lạnh.
Nhan sắc bậc này, nói là diễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dung-nhin-ban-ton-nhu-the/2915512/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.