🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Mặc tôi nài nỉ, người nào đó đến mắt còn chẳng buồn mở, nhàn nhạt đáp:

– Thế em ra mở cửa cho mẹ đi.

– Anh nói gì vậy. Để mẹ biết là xong đời đấy.

– Xong cái gì? Biết thì biết thôi, sớm muộn gì chả biết.

– Nhưng không phải bây giờ. Dạo này quan hệ của em và mẹ chưa được tốt lắm. Để thời gian nữa đi anh.

Kẻ đó nghe tôi nói đến đây mới từ từ mò dậy, nhặt quần áo rải dưới sàn, mặc vào. Tôi cũng nhanh chóng đến tủ lấy quần áo . Kẻ đó xong xuôi thì lại giường ngồi tiếp. Điên mất! Có ai như họ không? Bây giờ là lúc nào rồi mà còn vát cái bộ mặt ung dung đấy ra cơ chứ.

– Anh làm gì vậy?

– Anh mặc xong rồi thì ngồi thôi.

– Ngồi là ngồi thế nào?

– Chứ chẳng lẽ nằm. Nằm là mẹ biết tụi mình đang làm việc xấu đấy.

Tôi ôm đầu thở hắt ra. Trời ơi! Người nào đó có thật sự biết chúng tôi đang trong tình cảm gì không? Thông minh thường ngày đi đâu cả rồi. Sao giờ chả khác gì chàng ngốc và con ngỗng thế này.

– Anh thật sự chưa biết bây giờ mình phải làm gì à?

Kẻ ấy vẫn dửng dưng nhếch môi:

– Ừ!

Mẹ Ngọc ngoài kia đợi quá lâu nên đã bắt đầu đập cửa dồn dập hơn:

– Vy ơi! Làm cái gì thế. Mau mở cửa cho mẹ.

Đến giờ thì tôi không còn giả điếc được nửa đành hô lên:

– Vâng ạ. Mẹ đợi con một lúc.

Sau đó quay người nhìn tên không sợ trời không sợ đất kia:

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dung-chung-nha/2610199/chuong-28.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Người Dưng Chung Nhà
Chương 28
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.