Mùng 3 tết, họ hàng nhà tôi đều thu dọn hành lý. Chỉ có Na ham chơi nên xin ở lại thăm thú thành phố vài hôm, đợi kề lịch học mới về.
Nhìn lũ trẻ rượt đuổi quanh nhà mà tâm tình của tôi đã không còn bất lực như những ngày trước. Thôi kệ chúng nó, cho phá thêm tí nữa. Mai là hết phải đối mắt với cảnh này rồi nên tôi nhìn cái gì cũng rất vừa mắt. Thậm chí ngay cả việc chúng nó chạy nhảy trên giường tôi, làm chăn gối rối tung cũng chẳng hề hấn gì.
Tôi xuống bếp phụ mẹ nấu cháo gà cho mấy cô dì, chú bác ăn lót dạ rồi lên đường. Lúc chuẩn bị vào bàn ăn thì đột nhiên xảy ra một việc khiến tất cả mọi người sau đó không còn nhấc đũa nổi nữa.
Thằng bé 6 tuổi con của câu tư lý la lý lắc cầm một vật gì đó nho nhỏ. Mang ra đưa cho mẹ, bảo:
– Mẹ ơi! Bo tìm được bóng bay. Mẹ thổi bóng bay cho Bo đi.
Nói rồi nó đưa cho mẹ một vật màu trong, đàn hồi. Mẹ Bo thấy nó cầm vật đó thì vô cùng hốt hoảng, gặng hỏi:
– Con thấy cái này ở đâu?
Thằng bé ngây ngô trả lời:
– Trong phong chị Vy ạ. Nhiều lắm mẹ. Nó còn được bọc trong mấy cái túi xinh ơi là xinh.
Cuộc trò chuyện không to không nhỏ của hai mẹ con vừa hay lọt vào tai của cả nhà. Ba Minh nghe xong thì tức giận đến tía tai mặt mày. Trước bao nhiêu họ hàng như thế, sự phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dung-chung-nha/2610196/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.