Nhìn cái hộp gỗ tử đàn này, Triệu Khách càng nhìn càng thấy giống, nghĩ lại chẳng may hắn chết trong không gian khủng bố, vậy có khi nào cái hũ tro cốt này sẽ đựng tro cốt của hắn hay không.
Ánh mắt nhìn lướt qua túi hồ sơ bên cạnh, hắn cầm lên ném thẳng túi hồ sơ vào trong hộp gỗ tử đàn.
Bây giờ hắn không cần tư liệu hồ sơ của những người này nữa.
So sánh ra, câu chuyện trong không gian khủng bố càng khiến Triệu Khách cảm thấy kích thích và mới lạ hơn.
Quăng hũ tro cốt kia vào trong lò lửa ở nhà bếp, hắn ngồi lên xe gắn máy đi thẳng đến chợ nông sản ở ngoại ô thành phố.
Chợ nông sản Đông Hán là nơi tập trung giao dịch nông sản lớn nhất, chỉ cần lái xe khoảng mười lăm phút, lúc Triệu Khách đến nơi đã gần giữa trưa.
Trên cơ bản đã không còn những nguyên liệu nấu ăn tươi mới nữa, chỉ còn lại rau củ thừa không ai chọn, nếu không cũng là hàng tồn do giá thị trường không tốt.
Triệu Khách cũng không vội vã vì hắn biết phía sau chợ nông sản này còn có một cái chợ nhỏ, đó mới là mục đích thật sự khi hắn đến đây.
“Nhìn đi, măng vừa hái rất tươi ngon.”
“Trứng gà ta, trứng gà ta, sáu tệ một cân, trứng gà ta tươi mới đây.”
Triệu Khách vừa đi vào khu chợ nhỏ đã thấy tiếng rao hàng ồn ào khắp nơi, dù đã đến giữa trưa nhưng nơi này vẫn rất ồn ào.
Những người mua bán ở chỗ này không phải là người buôn bán nhỏ gì đó, phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dua-thu-khung-bo/4181994/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.