Triệu Khách không để ý đến Tề Lượng, một tay chộp lấy tóc lão thái, một tay xé rèm cửa, sau rèm cửa là một cái bếp lò thô sơ, ngoại trừ chiếc nồi lớn đang sôi trào, cũng chỉ có hai cái vạc nước dùng để ướp dưa muối.
“Ngươi điên rồi!”
Nhân lúc Triệu Khách đưa tay xé rèm cửa, trong mắt Tề Lượng hiện ra tia sáng, bước nhanh lao về phía Triệu Khách muốn cướp dao, nhưng hắn ta còn chưa ra tay, đã thấy Triệu Khách tay mắt lanh lẹ như đã sớm đề phòng Triệu Khách, vừa quay người đá một chân vào ngực Tề Lượng.
“Cạch!”
Dáng người một mét tám bị Triệu Khách đột nhiên đá một cái vào ngực, cơ thể Tề Lượng nghiêng đi, một tay đẩy cái nắp trên chiếc chum đựng nước, một tay hất ra, toàn bộ cánh tay của hắn ta chúi vào trong vạc.
Không đợi tự đứng lên, Tề Lượng đột nhiên cảm nhận hình như tay bắt được thứ gì đó, quay lại nhìn trong vạc, sau khi thấy được thứ trong vạc, đầu tiên Tề Lượng ngơ ngác.
“Hít!!”
Ngay sau đó một luồng khí lạnh chui vào từ kẽ răng của mình, một cái xác đang nằm trong vạc dưa muối tối om, đôi mắt trợn to nhìn chằm chằm vào mình.
“A!”
Tề Lượng ngơ ngác một lúc lâu mới tỉnh táo lại, lộn nhào lăn sang một bên, khuôn mặt trắng bệch chỉ đầu người trong vạc, đôi môi run rẩy ngay cả lời nói cũng không lưu loát: “Chết… Người chết! Là… Là cái tên kia.”
Xác chết trong vạc không phải ai khác, chính là Lý Hồng Binh đã đi trước bọn họ một bước.
Trần Tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dua-thu-khung-bo/4181971/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.