Qua quýt hỏi đường một vị nữ sĩ trung niên nhiệt tình, Hình Uyên theo hướng ngón tay của đối phương dừng xe lại ở cửa tiệm tiện lợi lớn nhất trong trấn nhỏ.
Tắt máy rút chìa khóa, Hình Uyên thuận miệng nói: "Xuống xe."
Diệp văn Hiên một tay chống cửa sổ xe, liếc mắt coi như đáp lại.
Thấy đối phương không có động tác gì, Hình Uyên xuống xe trước, sau đó chậm rãi thong thả bước tới bên cạnh cửa xe bên phó lái, một tay chống lên cửa sổ mở phân nửa.
Có chút hứng thú nhìn chằm chằm Diệp Văn Hiên vài giây, sau đó cười khẽ nói: "Tính khí không nhỏ, muốn tôi dỗ à?"
Diệp Văn Hiên nhích vào trong cách xa Hình Uyên ra một chút: "Tha cho kẻ bất tài này đi."
"Mau lên nào, đi cùng đi." Anh gõ cửa sổ xe, lúc nói chuyện còn mang theo ý tứ cảnh cáo: "Bây giờ giận dỗi thì chốc nữa lên đường sẽ không được ăn đâu."
Diệp Văn Hiên không thèm để ý tới, mở cửa xe đi thẳng ra thùng xe, mở cửa cho Trương Tình Tuyết.
Trương trợ lý vừa ra ngoài liền chạy tới chỗ Hình Uyên, Diệp Văn Hiên nhìn thoáng qua sắc mặt biến đổi của đối phương thì nhất thời cảm thấy vui sướng.
Đối với loại mục tiêu nhiệm vụ ngu ngốc thích xem mình là trung tâm này, không cần cậu ra tay, một mình Trương Tình Tuyết đã có thể giải quyết tất cả.
Bởi vì không biết Phi Lang còn có thể truy kích tới đây hay không, ba người dùng tốc độ nhanh nhất càn quét thức ăn cùng đồ dùng hàng ngày, Diệp Văn Hiên ném
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dien-tu-muoi-van-von/1658391/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.