Hình Uyên nói xong thì ưỡn thẳng lưng, mặt không biến sắc xoay người đi tới trước, mở cửa xe, giống như không có chuyện gì ngồi vào ghế tài xế.
Tay Diệp Văn Hiên vẫn còn treo chùm chìa khóa, chỉ nghe Hình Uyên ở phía trước nói: "Trương trợ lý, phía trước không ngồi được, phiền cô ra thùng xe ngồi một hồi."
Trương Tình Tuyết nũng nịu nói: "Hình tổng, để anh Diệp đi đi mà, người ta muốn ngồi chung một chỗ với ngài."
Hình Uyên: "Mau lên, không thì bỏ cô lại đây, tự quyết định đi."
Trương trợ lý không lên tiếng, Diệp Văn Hiên cảm giác mình giống như một cái bóng đèn sáng lóng lánh, cậu có chút lúng túng đi tới, Trương Tình Tuyết lập tức dùng ánh mắt to ngập nước nhìn cậu: "Anh Diệp, trong thùng xe không có chỗ ngồi, người ta làm sao ngồi nha, anh nói đi, có đúng không?"
Diệp Văn Hiên vội ho một tiếng: "Bên trong có vài thùng sữa, cô có thể ngồi bên trên, nếu khát còn có thể mở ra uống."
Trương Tình Tuyết: "...a?"
Hình Uyên lại nói: "Trương trợ lý."
Trương Tình Tuyết đầy mong chờ nhìn sang.
Hình Uyên quan sát cô một vòng từ trên xuống dưới, sau đó mở cái túi bên chân, lôi đồng phục của nhân viên giao sữa ném qua: "Ngoại trừ tiền mặt, vật thẩm tùy thân phải vứt hết, bao gồm cả điện thoại di động. Còn nữa, thay bộ đồ này, quần áo cô đang mặc cũng vứt đi."
Trương Tình Tuyết mở to đôi mắt đẹp yêu kiều, ngồi ở ghế phó lái còn muốn nói gì đó: "Hình tổng..."
Hình Uyên đưa tay che miệng: "Mau lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dien-tu-muoi-van-von/1658390/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.