Adam trằn trọc. Mắt đăm đăm nhìn trần nhà. Rốt cuộc anh muốn gì? Mục đích anh đi nửa vòng Trái đất tìm người trong mơ để làm gì? Tất nhiên anh tin rằng đó là tín hiệu Chúa gửi cho anh, hoặc theo như anh hiểu về đạo Phật, đó có thể là một dạng tiềm thức của kiếp trước. Anh gặp được Hoài An, thỏa mãn cảm xúc ban đầu, thỏa mãn sự tò mò bấy lâu. Rằng người phụ nữ kia ấy có thật. Song sau niềm vui đó là cảm giác đầy chống chếnh, do dự. Toàn bộ những diễn biến đan xen tạo thành một cảm xúc hỗn tạp, khó phân định trong lòng Adam. Thế rồi, Adam luôn tránh mặt Hoài An hết sức có thể. Hoài An cũng ngờ ngợ ra sự lẩn tránh của anh đối với cô. Lâu lâu Hoài An cũng hỏi dò mọi người, có ai biết nguyên nhân Adam cư xử như thế. Nhưng chả ai biết. Ai cũng bận bịu với thời gian của họ nên chẳng ai quan tâm chuyện của ai. Nhiều lần như thế, Hoài An cũng ngại mà khép mình.
Không thể trách Adam được, bởi anh thực sự không thể hiểu chính mình. Có một bí ẩn nào đó mà anh không thể lý giải, nó lẩn quẩn trong đầu. Nếu có một lời khuyên, có thể nó sẽ giúp anh giải thoát cho chính mình. Thật buồn! Ở đây, anh không có ai thân thích để chia sẻ. Những khi rối bời, anh chỉ biết chạy bộ vòng quanh bồn hoa trong thị trấn.
Hôm khai giảng, mọi người ăn tối cùng nhau trong bếp, thực chất đây là phòng học, sau dần ít học sinh nên phòng bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-di-tim-giac-mo/2843967/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.