Huyện X, nơi hầu hết người Kinh từ các huyện đồng bằng lên làm việc và sinh sống. Họ - những người vì miếng cơm manh áo dần thấy nhàm chán và vô vị. Một số tích cóp, dành dụm tiền chạy chọt về miền xuôi, một số ít chấp nhận ở lại, nướng mình thâu đêm trong các căn nhà sàn cũ, đánh bài và trụy lạc. Ai cũng hiểu, cuộc sống xa vợ, xa chồng, ở nơi hẻo lánh, bao phủ toàn đồi núi và sương trắng, họ có tiền lại thiếu chỗ tiêu xài. Quanh năm ngày tháng đi ra đi vào, chạm bấy nhiêu gương mặt trong khu tập thể. Thêm phần mỗi khi tạo hóa dâng lên những cơn sóng tình, những người ở độ tuổi sồn sồn cảm thấy cô đơn cùng cực. Thế là cơn khát tình ấy đẩy đưa họ đến với nhau. Người ta vẫn gọi là "cặp bồ". Họ vẫn yêu vợ, yêu chồng, yêu gia đình đấy nhưng việc xoa dịu cơn khát tình lại là một giá trị khác tồn tại trong chính họ. Quả nhiên, dù gia đình ở nhà không hay biết thì cũng không thể nào qua mắt được những người buôn chuyện. Họ thủ thỉ, rù rì chuyện ông A, bà B dan dan díu díu mập mờ trong chòi cũ. Tất cả chỉ là hoài nghi. Nhưng từ miệng các bà, nó dường như là sự thật.
Có lần, năm người phụ nữ đứng chống nạnh bàn tán chuyện anh bán chuyên trách xã cặp bồ với cô kế toán trường C. Y rằng vài ngày sau, cô vợ của anh ta dẫn theo ba người đàn ông xăm kín người, tẩn cô kia một trận thừa sống thiếu chết.
Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-di-tim-giac-mo/2843965/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.