Bên văn phòng Lãnh Sự Quán ra thông báo, chuyến bay đưa công dân về Mĩ sẽ khởi hành vào cuối tuần sau.
Thứ năm, Adam đưa mẹ con Hoài An đi dạo biển. Họ cùng nhau bước trên bãi cát mềm. Sóng đánh cuồn cuộn vào bờ từng đợt, tung bọt trắng xóa dưới bàn chân rồi biến mất. Dưới nắng chiều, mặt đất như được dát vàng, ánh lên màu rực rỡ.
Trở về nhà, Adam ôm trầm lấy mẹ con Hoài An. Anh hôn lên trán Minh rồi kéo vali ra khỏi cửa. Cuộc xa nhau lần này làm cả hai thấy vấn vương. Đứa bé bỗng quơ tay về phía anh òa khóc.
Adam cũng khóc thầm trong lòng. Anh phải nhanh chóng rời đi kẻo ở lại thêm chút nữa, anh sẽ chẳng còn động lực nào về bên mẹ.
Máy bay cất cánh, xuyên qua áng mây màu vàng nhạt. Cả thành phố, những tòa nhà cao tầng bỗng chốc hóa thành những hộp diêm bé tí xếp gần nhau. Chàng trai tên Adam đã rời khỏi đất nước hình chữ S, chuyến đi chưa biết ngày trở lại. Và trong tim anh vẫn luôn mang theo một hình bóng bất diệt.
...**********...
Nhiều ngày sau đó, cứ dăm hôm, mẹ của Công lại đến nhà Hoài An một lần. Bà thập thò trước cổng. Bất kể nắng hay mưa. Có hôm, bà ngồi lì như tượng. Hàng xóm đi qua hỏi thăm bà cũng chẳng nói chẳng rằng. Thấy phiền, Hoài An đành mở cửa cho bà vào.
- Nếu mẹ đến đây vì chuyện của Minh thì mẹ về đi. Minh là con của con. Có chết con cũng không đưa Minh cho mẹ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-di-tim-giac-mo/2843920/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.