Matthew: [Song tử, bên pháp y sao rồi em?]
Ngô Liêu Song cúi đầu nhìn tin nhắn, khoác vội chiếc áo phao vào rồi cầm điện thoại lên, xoay đầu qua nhìn lớp kính cường lực cách âm. Cách một lớp kính, hai người đàn ông một trẻ một trung niên vẫn đang kiểm tra thi thể chính giữa giữa ba thi thể, rồi lại nói gì đó cách một lớp khẩu trang. Chàng trai trẻ trong căn phòng kia cầm bản báo cáo gật đầu ghi chép gì đó vào bản báo cáo đối diện người nọ. Người đàn ông đang chăm chú mổ xẻ ở bên còn lại như nhận ra ánh mắt của cô ngẩng đầu quay qua phải nơi cô đang đứng rồi giơ một ngón tay, rồi dùng ngôn ngữ kí hiệu cơ bản đáp lại
Đôi mắt cô gái khẽ chớp, gật đầu rồi đi lại ngồi xuống ghế sofa, sau đó mở điện thoại nhập một loạt tin nhắn
Agnes: [Anh Long bảo là khoảng 1 tiếng nữa]
Matthew: [Ừm, anh có đặt đồ ăn cho em rồi, ăn chút rồi chờ đợi đi. Bên phía Hạ Vy vẫn chưa có được bao nhiêu bằng chứng đâu]
Ngô Liêu Song chỉ xem tin nhắn sau đó tắt Wechat. Lại phiền muộn đeo tai nghe bluetooth, nghe nhạc
Chỉ có âm nhạc mới có thể chữa lành tâm trạng, cô cụp mắt nhìn mặt sau chiếc điện thoại xanh nhạt lấp lánh ánh cầu vồng mỗi khi nghiêng nhẹ dưới ánh sáng. Hai bên tai là bản ballad đang nương theo tâm trạng cô bây giờ
Ngô Liêu Song lại suy nghĩ trong đầu
Tại sao ai cũng muốn nhắm vào cô
Phải chăng vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dep-va-quai-vat-trang-khuyet/3494772/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.