Ngụy Hoắc Thần biến thành “tấm khiên sống”, đỡ thêm vài viên đạn nữa đạn. Hai người được anh che chở, trong làn khói không có tầm nhìn chỉ có thể bắn hạ hai tên
Cho tới khi cánh cửa được phá từ bên ngoài. Khói tản bớt, đạn cũng đã hết sạch, tất cả người đều đã biến mất
Ngô Liêu Song nhìn đôi mắt đen láy đầy thâm tình của ai đó
Anh trấn an cô, còn hỏi rằng mình ngầu không
Chưa đợi được câu trả lời mình muốn đã ngã khuỵu xuống bất tỉnh
Không biết qua bao lâu, Ngụy Hoắc Thần tỉnh giấc, cảm giác đau đớn gấp đôi rõ ràng sau khi hết thuốc tê. Người đàn ông cau mày nhấc bắp tay trái lên nhìn
Nếu anh nói đau như đạn bắn thì cũng không sai, nhưng đằng này còn là cảm giác tràn ngập khắp các giác quan
Trương Thiệu Vỹ chết tiệt, hắn dám dùng đạn bạc để bắn người
Anh kéo người ngồi dậy, nhìn xung quanh không có ai cả
Ngồi một lúc nữa anh mới nghe rõ tiếng bước chân quen thuộc đến gần phòng
Nếu anh hóa sói, anh sẽ vẫy đuôi xoay vòng vòng rồi tru vài tiếng với nữ chủ của mình như bao chú chó khác rồi. Kìm nén lại sự kích động, Hoắc Thần đi cà nhắc đến mở cửa cho Liêu Song
Cô cầm theo báo cáo, chưa cần đẩy cánh cửa gỗ ra thì vị đội trưởng với khuôn mặt lạnh lùng xuất hiện. Đôi mắt tròn xoe long lanh nhìn anh
Lần thứ hai người đàn ông này vì cô không ngại bị thương mà bảo vệ cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dep-va-quai-vat-trang-khuyet/3494771/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.