Từ bên trong, có tiếng đàn ông vọng ra theo sau cậu nhóc thực tập sinh:
- Gọi cả thằng nhóc Đồng Đồng tới đây!
Sau đó có tiếng tặc lưỡi, giọng chuyển sang cằn nhằn vì bận bịu:
- Tch! Còn đứng đó làm gì, không có chân bước đi à?!
Nghe sếp quát lên, thằng nhóc dạ một tiếng rồi hớt hải chạy lướt qua anh. Ngụy Hoắc Thần lịch sự né đường cho thằng nhóc đi rồi đeo khẩu trang bước vào phòng, sau đó Vương Đồng Đồng cũng vừa đi tới, lễ phép chào Minh Long và Ngụy Hoắc Thần. Cậu theo thói quen đưa hai tay nhận lấy những mẫu vật từ anh
- Tranh thủ giúp anh xét nghiệm mẫu này!
Cậu nhóc cầm lấy, bắt gặp tảng băng lạnh phía bên trái, đôi chân bất giác run run, trực giác thôi thúc cậu phải rời đi ngay lập tức. Chưa kịp rời đi, Ngụy Hoắc Thần dùng tay chưa đeo găng kéo cậu lại, anh nhàn nhạt hỏi:
- Nghe bảo cậu là người thực hiện xét nghiệm ADN cho nạn nhân à?
- D-dạ, sao anh biết?
- Tôi thấy trên máy tính của cậu. Vô tình thôi, khi nào thì có?
Cậu ta sợ hãi nhìn, anh khẽ cau mày một cái rồi vỗ vỗ đầu thằng bé:
- Tôi không ăn thịt cậu
- A, anh chờ tầm nửa tiếng nửa được chứ?
Anh thả tay ra, nhìn thằng nhóc hãi hùng, dựng cả lông tơ lên lấc cấc quay đi
Vương Đồng vừa đi, trong đầu anh ta hiện lên nhiều tín hiệu cảnh báo: không muốn giỡn với yêu quái!
—–
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dep-va-quai-vat-trang-khuyet/3352110/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.