Diệp Sơ Khanh bị một tiếng “cục cưng” của Trần Thiệu làm cho suýt sặc.
Đứng sững sờ tại chỗ một lúc lâu không phản ứng, cho đến khi Trần lão gia tử bên cạnh nói: “Được, các cháu mau về đi, Sơ Khanh có thai, nên nghỉ ngơi sớm một chút, hôn lễ ngày mai còn rất bận bịu đấy.”
Diệp Sơ Khanh ‘ồ’ một tiếng, lúc này mới vòng qua Khâu Dao đi về phía Trần Thiệu.
Vì diễn trọn vở diễn này, Trần Thiệu còn đưa tay về phía cô, Diệp Sơ Khanh có chút hồi hộp khó hiểu, nhìn chằm chằm vào bàn tay kia hồi lâu, thời điểm định nắm lấy, Khâu Dao chạy ngang qua chen vào.
“Anh Trần Thiệu, lâu rồi em mới được gặp anh, sao anh lại về sớm như vậy.”
Diệp Sơ Khanh trơ mắt nhìn bàn tay kia nâng lên ấn trên vai Khâu Dao, kéo sang bên cạnh, nói: “Bởi vì ngày mai ông đây kết hôn rồi.”
Diệp Sơ Khanh: “…”
Cuối cùng cô vẫn không nhịn được, trực tiếp cười thành tiếng, không chừa chút mặt mũi nào cho cô em họ này.
Trần Thiệu cũng không ngại, đẩy Khâu Dao ra sau đó dắt tay Diệp Sơ Khanh, tiếp tục diễn kịch: “Em yêu, có mệt không?”
“… Không mệt.”
Hai người cùng chào tạm biệt mọi người, vừa đóng cửa, Diệp Sơ Khanh đã vội vàng buông tay Trần Thiệu, vạch rõ ranh giới.
Trần Thiệu khẽ xùy một tiếng, nghiêng đầu nhìn cô, trêu ghẹo: “Không phải vừa nãy khi ở bên trong nói anh ngày ngày quấn lấy em sao, bây giờ ngược lại là phủi sạch sẽ.”
“Tôi nói anh dính tôi, cũng đâu phải tôi dính anh.” Diệp Sơ Khanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dep-trong-tay/1039611/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.