*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lục Vân Xuyên chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ gặp phải tình huống như vậy khi đang cố gắng tìm một lối thoát cho bản thân, thậm chí cậu còn không biết xấu hổ nói với sếp rằng cậu nghĩ vợ của sếp rất xem trọng cậu…
Quả thực, chết như thế nào cũng không biết.
Cậu không dám ở lại nữa, lúc này càng lắc lư trước mặt Trần Thiệu là càng muốn chết.
Khóe miệng Trần Thiệu hơi giễu cợt.
Vừa cúi đầu đã thấy sticker mà Diệp Sơ Khanh vừa gửi qua– Phục vụ không tệ, thưởng.
Cô ấy thực sự có khả năng này, chỉ cần nói một tiếng là các tiểu thịt tươi xếp hàng chờ lâm hạnh.
Trần Thiệu nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại di động một hồi, lúc sau không biết tâm tính xuất phát từ đâu, anh truyền lại lời của Lục Vân Xuyên cho cô.
[Diệp Sơ Khanh: Lục Vân Xuyên là ai?]
Trần Thiệu: “…”
Tốt lắm, kéo quần lên liền quên sạch.
Ngay sau đó, cô gửi một loạt tin nhắn thoại—
“À à à, tôi nhớ rồi, người của công ty anh mà tôi đã gặp hôm qua, lúc ấy tôi buồn ngủ chết mất.”
“Tôi biết đoàn làm phim đó, nhưng tôi chưa bao giờ can thiệp vào việc tuyển chọn, hơn nữa loại phim này đang tìm kiếm một người mới có khuôn mặt lưu lượng giống cậu ta, có khá nhiều ứng cử viên, cậu ta lại không tới, Trần Điệp ngồi uống cà phê cả buổi, vì cậu ta chậm trễ việc quay phim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dep-trong-tay/1039610/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.