Các bạn cùng phòng của Vệ Tử rất thực tế và cũng rất chín chắn, họ không bao giờ tìm cách dò hỏi về những điều mà người khác không muốn nói vào những lúc không thích hợp. Thế nên khi thấy Vệ Tử - một cô gái từ trước đến nay cổ hủ đến mức nhà quê, bỗng nhiên liên tiếp thay những bộ đồ mới, mặc dù ai cũng cảm thấy rất kỳ quái, nhưng chẳng có ai chịu làm bà già tọc mạch lên tiếng hỏi trước.
Nhà Vũ Di khá giàu, cô ấy được mọi người coi là người tao nhã và có con mắt nhìn, trong túi chẳng thiếu loại mỹ phẩm, đồ trang sức nào. Sau khi cô ấy trang điểm giúp cho Vệ Tử một lượt từ đầu đến chân, tất cả mọi người, kể cả Vũ Di đều không sao rời mắt khỏi Vệ Tử được.
“Diêu Hoàng Ngụy Tử[1], hoa trung chi vương, chân khuynh thành dã!” Thì ra, Dương Sương cũng có thể nói ra những lời khen ngợi người khác.
[1] Diêu Hoàng và Ngụy Tử là hai loại hoa mẫu đơn ở Lạc Dương thời nhà Tống, đó là hai loài hoa đẹp đứng hàng đầu trong các loại hoa.
Lưu Hiểu Tinh thì kêu lên sau giây phút ngây người: “Vệ Tử, cậu không thể đi ra ngoài với bộ dạng này được, nhất là không được đi ngang qua khu ký túc của các nam sinh viên, và càng không được để cho lão Lý nhà tớ nhìn thấy!”.
Hồi mới vào học, có tới hơn nửa số con trai trong lớp thương thầm nhớ trộm Vệ Tử, nhưng dần dần trong quá trình tiếp xúc, họ phát hiện ra rằng, Vệ Tử chỉ là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dep-phai-manh-me/60978/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.