Vết thương của Vệ Tử hầu hết là ngoài da, thêm vào đó vì cô còn trẻ nên khả năng hồi phục rất nhanh, mấy ngày sau đó bác sĩ cho cô biết, cô có thể xuất viện, hơn nữa phòng bệnh đơn hiện giờ đang rất thiếu. Mặc dù Kỷ Vân - mẹ của Đinh Dật khuyên cô ở lại bệnh viện điều trị thêm một thời gian nữa, rằng bà có thể nói giúp cho cô, nhưng Vệ Tử nghĩ đến chuyện kỳ nghỉ dài nhân dịp Quốc khánh sắp hết, những người vào cùng đợt này đều đã đến cơ quan, không thể nào ở lại thêm được nữa, vì thế nhất quyết đòi ra viện.
Ngày cô ra viện, cả hai nhà họ Đinh và họ Thẩm, từ lớn đến bé đều có mặt, mở tiệc mời cơm hai mẹ con Vệ Tử, coi như cảm ơn một lần nữa. Gần chục con người ngồi kín cả một phòng, thêm ngôi sao bảo bối xinh đẹp - cậu bé Thẩm Tuấn, khiến cho không khí rộn ràng như đón Tết.
Đã gần năm mươi tuổi nên Hà Linh Tố biết thế nào là điều hơn lẽ thiệt, lúc trước tuy cũng xót con gái vì thương tích đầy mình, nhưng tới lúc này, trước sự chân thành của đối phương, bà không khỏi cảm động. Nhìn cảnh tượng cả nhà họ mấy thế hệ quây quần vui vẻ, trong lòng bà chợt thấy buồn.
Kỷ Vân ngồi gần Hà Linh Tố, nhìn thấy hết vẻ mặt của bà, tuy không biết rõ nguyên nhân nhưng thấy chỉ có hai mẹ con họ ở Bắc Kinh và tuyệt nhiên không hề nhắc gì đến bố của Vệ Tử nên cũng đoán được phần nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dep-phai-manh-me/2039029/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.