Trên xe, Cù Tân Cương che mắt lại, cảm giác như được sủng ái. Cô đột nhiên muốn khóc lớn trước mặt Phó Bá Đông.
Không phải tình cảm của cô chưa từng được ai để tâm đến, chỉ là có rất nhiều người để tâm đến cô, liền giống như muốn nhận được chút lợi ích từ Cù gia.
Còn Cù Trúc và Đàm Tiểu Lục, những người mà cô từng rất ít khi để tâm, ít khi có thể đối xử với cô bằng thái độ gần giống bảo vệ như vậy.
Cù Tân Cương không khóc, miễn cưỡng nhịn được, nhưng cô vẫn bịt mắt lại, vì sợ nước mắt sẽ đột nhiên tuông ra.
Phó Bá Đông giật mình, vội vàng lấy ra một tờ giấy, kéo tay Cù Tân Cương xuống, nhẹ nhàng đối với mắt cô mà xoa.
Cù Tân Cương hơi nheo mắt lại: “Chị tại sao lại muốn xin lỗi?”
“Làm sai thì phải xin lỗi.” Phó Bá Đông hít một hơi, lòng bàn tay toát ra một tầng mồ hôi, “Tôi cũng sẽ thường xuyên làm sai, có khi tôi không để ý, em có thể nói cho tôi biết, có điểm nào làm em không hài lòng, em cũng có thể cho tôi biết."
Cù Tân Cương mím môi, cảm thấy hơi ngột ngạt vì hệ thống sưởi trong xe.
Phó Bá Đông chậm rãi nói: “Tôi cũng không thể làm tốt hết thảy.”
Sau đó cô thú nhận: "Ngay sau khi em xuống xe, Lâm Trân Trân đã cùng nói chuyện qua điện thoại."
Cù Tân Cương kinh ngạc nghĩ tới hành động tránh né việc gửi tin nhắn cùng trả lời điện thoại của Lâm Trân Trân, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dep-ngoc-nghech/3699134/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.