“Là người anh đang hẹn hò và trân trọng.” Chương Như có thể không giỏi nhiều thứ nhưng bơi lội là sở trường kiếm cơm của cô. Ngoi lên lặn xuống trong hồ bơi mấy vòng, Chương Như tiện chân đá bay chiếc phao hình con thiên nga của Lâm Thông rồi leo lên bờ đeo kính râm lên, cùng mấy thực tập sinh đứng bên dàn loa vừa uống rượu vừa lắc lư theo điệu nhạc. Không khí tiệc tùng bao giờ cũng dễ được khuấy động bởi những người trẻ biết chơi. Bọn họ gần như chiếm trọn cả khu hồ bơi ngoài trời. Chương Như đi qua bên kia lấy đồ ăn, chợt nghe thấy “bụp” một tiếng như pháo nổ, cô giật mình quay ngoắt lại, thì ra một chiếc ly thủy tinh vừa nổ tung. “Không sao chứ?” Có người chạy tới xem, Kim Linh tay vẫn cầm ấm trà ngơ ngác trả lời: “Không… không sao ạ…” Cô bé không ngờ chiếc ly lại mỏng manh đến vậy, cũng quên mất không được rót nước quá nóng vào ly thủy tinh. May mà không cầm trong tay chứ không chắc chắn đã bị mảnh vỡ cắt trúng rồi. “Xem ra ly có to đến mấy cũng vô dụng, phải có đầu óc mới được.” Sử Cầm đứng bên cạnh chêm vàomột câu, giọng mỉa mai rõ rệt. Bị nói trúng tim đen, Kim Linh cúi gằm mặt giả vờ như không nghe thấy. Chương Như đứng bên cạnh nhìn không chớp mắt như hơi thất thần, Diệp Ấn Dương thấy vậy bèn hỏi: “Bị dọa rồi à?” “Không có…” Lúc này Chương Như vỗ vỗ ngực, thật ra cô rất sợ những tiếng động bất ngờ như thế này. Trong ký ức của cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dep-mau-lua-thuy-khuc-huu-ngan-phieu/4900465/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.