Buổi biểu diễn chính thức bắt đầu.
Toàn thểhội trường im phăng phắc, tất cả mọi ánh nhìn đều tập trung lên sânkhấu, đèn đuốc rực rỡ, những điệu nhảy xoay tròn mang tất cả trở vềParis của những năm 1911.
Trên bục triển lãm đặt mộthộp nhạc. Sau khi mở ra, âm thanh giòn tan thánh thót vang lên. Một ônglão lịch lãm với gương mặt trải nhiều thăng trầm đã mua nó. Ông ta nhìnngắm thật kỹ chiếc hộp, bao nhiêu ký ức ùa về, rồi ông ta chợt ngâm nga.
Chúc Tịnh ngồi trên ghế, tay trái cô là Ross, tay phải là một phụ nữ Anhquốc, phía trước và phía sau cô lần lượt là Moon và Jim.
Có lẽ trong nhà hát này, bây giờ chỉ có họ là không tập trung xem vở nhạc kịch đặc sắc kia.
Cô ngồi yên, cố gắng theo dõi nó, nhưng sống lưng cứ âm thầm đổ mồ hôi.
Mặc dù cô là người bình thường, nhưng bây giờ cô vẫn có một trực giác, cô đang bị ai đó theo dõi.
Cảm giác chưa từng có này khiến cô không thể ngồi yên, ánh mắt đó như mangtheo sự lạnh giá và âm u của loài rắn, bò lên người cô, khiến da thịt cô run rẩy.
Sắc mặt cô hơi tái đi. Lúc này cô mới thậtsự hiểu được nỗi sợ đến lạnh xương cốt, cho dù ngồi giữa đám đông thìvẫn cô độc, rét căm căm như ngồi một mình ở nơi Bắc cực.
Bởi vì kẻ thù không ở ngoài ánh sáng, còn cô thì hoàn toàn lộ ra dưới ánhmặt trời, đợi chờ một mũi tên ngầm không biết khi nào sẽ bắn tới.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-den-tu-bong-toi/2068424/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.