Tăng Tự bây giờ chỉ còn là một kẻ bệnh hoạn vô phương cứu chữa.
Hắn bất chấp mang em gái ra làm quân cờ trong trò chơi, thậm chí hắn đãchuẩn bị sẵn tình huống nếu Mạnh Phương Ngôn nhập sai mật mã, tất cả đều sẽ chôn xác tại đây.
Mạnh Phương Ngôn cuộn chặt tay lại, nhìn Tăng Tự đang mỉm cười ba giây, sau đó lập tức lao về phía Tăng Kỳ.
Nếu Tăng Tự đã ghim vào đầu suy nghĩ đó thì anh càng không thể thua cuộc.
Khi tới trước mặt Tăng Kỳ, quả bom trên người cô ấy đã chỉ còn hơn bốn phút.
Anh nhìn Tăng Kỳ đang tuyệt vọng, run lên từng cơn, ngồi xuống, bình tĩnh lại để quan sát máy tính giờ.
Mật mã gài trên bom hẹn giờ có một bàn phím số cùng một màn hình dài vànhỏ. Nó nối với quả bom, một khi mật mã bị phá giải trong thời gian quyđịnh, quả bom sẽ tự động bị vô hiệu.
“À, tôi quên không nói.” Tăng Tự lúc này nhàn nhã đứng một bên khoanh tay: “Anh chỉ có một lần được nhập sai mật mã”.
Mạnh Phương Ngôn gạt bỏ mọi suy nghĩ hiện lên trong đầu lúc này, ánh mắt anh nhìn chăm chăm vào bàn phím nhỏ xíu ấy.
Bốn chữ số, tổ hợp từ 0-9, tổng cộng có đến 10000 khả năng.
Anh chỉ có bốn phút và một lần nhập sai duy nhất.
Lần này, Tử thần vẫn là thời gian, anh vẫn phải chạy đua với nó.
Trong phòng im ắng đến rợn người, chỉ còn những giọt nước mắt vô thanh củaTăng Kỳ rớt xuống, lạnh lẽo rơi xuống mu bàn tay anh. Anh ngẩng đầu nhìn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-den-tu-bong-toi/125389/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.