Trong căn phòng quạnh quẹ, quần áo rơi lung tung, bầu không khí còn thoang thoảng mùi hương tình ái.
Người bên cạnh run lên vì gió, anh cảm nhận được bèn đứng dậy, khép cửa sổ lại.
Cô gái này vẫn kỳ lạ như vậy. Cô sợ lạnh là thế mà phòng ngủ lại không bao giờ đóng cửa sổ.
Quay đầu lại liền nhìn thấy ánh trăng trải lên cả bờ lưng cô – làn da trắngtrẻo còn nguyên những dấu ấn do anh để lại, sự kích thích thị giác nàykhiến cơ thể anh một lần nữa nóng lên.
Mái tóc dài vì ướt đẫm mồhôi mà dính chặt lên bả vai, càng khiến dáng người cô trở nên mảnh dẻ.Cuối cùng anh không nhịn nổi nửa, cúi đầu hôn xuống.
“Còn tiếp tục là anh bạn nhỏ của anh kiệt sức đó.”
Chúc Tịnh nửa tỉnh nửa mê cuối cùng thò một bàn tay ra khỏi chăn, bực bội đẩy cái trán đang định sát lại của anh.
Anh bật cười, yết hầu trượt lên trượt xuống rồi chỉ ghé tới lấy cằm cọ qua cọ lại vành tai cô.
“Anh đi rót nước.”
Anh nhặt quần áo dưới đất lên, tùy tiện mặc vào rồi đi xuống bếp.
Sợ cô uống nước lạnh sẽ đau dạ dày, anh bật bình lên, đổ nước vào, cắm nguồn rồi yên lặng chờ cho nước sôi.
Một lát sau, anh bỗng nhiên đứng dậy đi tới phía cửa, nhẹ nhàng đóng cửa phòng bếp lại.
“Ra đây đi.”
Quay người lại, anh khẽ cất tiếng nói với cánh cửa sổ khép hờ.
Lát sau, thật sự có một người xuất hiện bên ngoài cửa sổ.
Dung mạo người đó xấu xí một cách kinh dị, vết dao gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-den-tu-bong-toi/125383/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.