Mạnh Phương Ngôn bước từng bước lại gần cô, nắm chặt lấy bàn tay định dùng vòi hoa sen đập anh của cô như bắt một con gà con.
Sức mạnh của anh hoàn toàn mang tính áp đảo, cô không thể nào nhúc nhíchđược, cứ thế bị anh khống chế, phẫn nộ đến mức muốn lột da nuốt sốnganh.
“Chúc Tịnh”, ánh mắt anh mông lung vì hơi nước, một tay khác nhẹ nhàng giữ lấy cằm cô, “Em có hứng thú với tôi”.
Cô điên đến mức gần như phát rồ, “Thối hoắc”.
“Nếu không có hứng thú, vì sao em lại trêu chọc tôi?” Anh cười khẽ, bàn taygiữ cằm cô lúc này trượt xuống, mơn man vuốt ve xương quai xanh của cô,“Không có cảm giác với tôi, vì sao em phải trốn tôi? Đến nhìn cũng không dám nhìn tôi?”.
Chúc Tịnh giận đến mức nghẹn lời, dùng chân đámạnh vào anh nhưng chỉ bằng vài động tác đơn giản, anh đã bắt được cánhtay và chân của cô, dùng sức dồn cô vào vách tường phòng tắm.
Mái tóc đen của cô chảy xuống như thác nước, ướt rượt dính vào bả vai. Anhnhìn cô không rời mắt, bàn tay thì tùy ý lướt đi khắp người cô, từ trênxuống dưới, từ trong ra ngoài.
Cả người cô run lên nhưng lạikhông thể kháng cự động tác của anh. Từ trong cơ thể bùng lên một cảmgiác nóng nực. Cô xấu hổ tới cực độ, đành gắng hết sức giãy giụa, tátthẳng một cái thật mạnh vào má anh.
Anh bắt chặt tay cô, cũng dừng hành động của mình lại nhưng bắt đầu hôn xuống đôi môi đang mở rộng của cô.
Chúc Tịnh hằn học cắn lên đôi môi xấc xước của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-den-tu-bong-toi/125365/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.