19: Không phải bạn, không phải yêu, cũng không phải lạ! Cứ như thể sợi dây nào đó đang buộc tay tôi vào với tay anh, không lỏng, không chật, không thể thấy!
Mặc dù mất ngủ nhưng sáng hôm ấy tôi dậy sớm hơn ngày thường, chuẩn bị mọi thứ cũng rất nhanh gọn và chu đáo. Tôi ròi khỏi nhà lúc 5 giờ sáng, đến sân bay đón anh Tae Sung.
Cái mặt anh ấy trông hớn hở vô cùng khi thấy tôi, cứ như vô cùng nhớ nhung cái nơi này sau một tuần về nước vậy.
-.............(Anh Thư!!!)
Anh ấy la lên chạy về phía tôi. Tôi cũng rất trẻ con mà đáp lại.
-..............( Ôi! Ông giám đốc bé bỏng của tôi!)
-...............( Anh còn tưởng em quên không thèm đến đón!)
-...............( Như vậy sao được! Công việc nhàn hạ mà có lương em sao nỡ bỏ được!)
Tae Sung làm bộ tức giận:
-...............( Cái cô gái vụ lợi này! Nhưng mà Thư ơi, anh đói quá! Nhịn để đi ăn cùng em đấy!)
Ôi! Đi ăn cùng? Làm sao đây? Chẳng nhẽ lại bỏ mặc anh ấy? Có vẻ như tôi lại bị ném vào thế bí rồi!
-...............( Anh đói lắm chưa?)
-................( Lắm rồi!)
Có vẻ như tôi phải cho ai đó chờ đợi rồi.....
-.................( Thôi được! Vậy anh..... đợi em 30 phút chỗ cũ nhé!)
Chẳng biết sao nữa! Nhưng tự cảm thấy rằng không được thất hứa với Nhật Nam! Đúng vậy! Tôi sẽ đến tiễn anh.
Trong trái tim có một nơi sâu nhất, nơi đó có siêu năng lực điều khiển cả não bộ của con người. Tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-den-nhe-nhang-khong-biet-da-gap-anh-tu-lau/2294527/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.