21: Chuyện tình cảm đâu thể do quốc tịch, tôn giáo, tuổi tác hay nghề nghiệp..... quyết định. Đến với nhau vốn đã là hẹn ước từ kiếp trước. Nhân duyên là thứ khó nói, dù có nỗ lực đến mấy cũng không thể sánh bằng một từ "phận".
Vốn tưởng quay lại những ngày còn chưa quen Nhật Nam khi anh không có ở đây. Nhưng tôi đã lầm. Tôi khi ấy căn bản là rất vô tư bởi lòng còn chưa vướng vào mối tơ này, vẫn còn mải mê trên hành trình mơ mộng đến một người nào đó thuộc về tương lai. Nhưng hiện tại, tôi đang nghĩ đến một người, cũng chính vì người ấy mà không thể lấy lại tâm trí của trước đây.
Anh Minh Quân đã ngồi sẵn trên xe bus, vẫn ghế cuối, xe cũ, giờ cũ. Chỉ khác rằng anh đang nhìn tôi cười chứ không phải là nhìn con phố đầy ưu phiền.
Tôi cũng cười đáp lại. Gặp anh lại thấy thoải mái vô cùng.
- Đừng nói với em là anh đang gợi lại kỉ niệm đó!
- Anh cũng muốn biết trước và giờ khác nhau thế nào? Quả là khác rất nhiều!
Tôi tỏ vẻ không hiểu, lại ghế trên anh ngồi, cũng xem như phối hợp ăn ý.
- Khác là trước đây trong mắt anh chỉ có một khoảng trống, dù là đường tấp nập người qua vẫn cảm thấy trống vắng.
- Giờ thì sao?
- Khoảng trống đó em đã lấp đầy rồi! Anh biết rằng có một cô gái như em tồn tại trên thế gian này.
Tôi lặng người không nói gì. Nhìn thần tượng của mình nét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-den-nhe-nhang-khong-biet-da-gap-anh-tu-lau/2294523/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.