Đường Anh day day thái dương, chớp chớp mắt rồi tỉnh dậy, toàn thân đau đớn ê ẩm như cả đêm nằm trên gai.
Cô nghe thấy giai điệu nhẹ nhàng phát ra từ đâu đó cùng hơi ấm từ máy sưởi, cảm giác dễ chịu như đang trên thiên đường. Bên ngoài, tuyết đã ngừng rơi, mặt đường còn trắng xóa, nhưng nhiệt độ đã dần tăng lên.
Với tay mở cửa sổ, Đường Anh ngơ ngẩn nhìn xung quanh, chạm nhẹ vào bông tuyết còn vương trên cánh cửa, bỗng chột dạ, nhanh chóng nhận ra mình đang ở một căn phòng hoàn toàn xa lạ.
Cánh cửa phòng bật ra, có tiếng nói nhẹ như làn gió thổi vào:"Dậy rồi à?"
Đường Anh xoay người, có chút ngạc nhiên, thì ra người đêm qua đưa cô về là Kim Young Woo. Thật tốt vì lại là anh, nhưng cũng thật hụt hẫng.
Trên tay Kim Young Woo là bát cháo còn nghi ngút khói, cô lén lút nhìn, thật nhanh chóng anh bước lại gần, khiến cô thành ra bối rối.
Đường Anh miễn cưỡng cất tiếng hỏi:"Đây là nhà anh à?"
Kim Young Woo không trả lời, đặt bát cháo lên tay cô mà ra lệnh:"Ăn hết rồi xuống dưới nói chuyện."
Đường Anh im lặng gật đầu, lúc Kim Young Woo rời khỏi, cô khẽ thở dài, ánh mắt của anh nhìn cô vừa rồi khiến cô sợ hãi. Có vẻ như anh đã phát hiện được điều gì đó, lần này cô chết chắc rồi.
Kim đồng hồ điểm đúng 8 giờ, sau khi vệ sinh cá nhân xong, cô không có hứng ăn uống, bát cháo vẫn còn nguyên vẹn, chỉ là đã nguội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-den-cung-con-mua/3252613/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.