Anh lạnh lùng liếc nhìn, bước đến cổng, đẩy cánh cổng thấp và bước vào biệt thự.
Kiều Mục theo sau anh nói đùa: “Chú Tư, vẫn phải mừng sinh nhật chứ? Nếu đã không chuẩn bị tiệc sinh nhật, chi bằng để bọn anh vào uống một ly?”
“Không có thời gian.”
Dứt lời, hình bóng của anh đã khuất sau cánh cửa biệt thự. Vào buổi tối gió mùa thu tiêu điều, ba anh em bị vứt lại ngoài cổng.
Kiều Mục chống nạnh, liếc nhìn Hàn Vân Đình, “Tiếp theo làm thế nào?”
Hàn Vân Đình liếc anh, mỉm cười và đẩy cánh cổng thấp, thản nhiên nói: “Tự mình ra tay…” Sau đó, bước qua cổng, anh chầm chậm bước đến trước cửa biệt thự, mở nắp ở bên dưới chỗ khóa vân tay, tít tít nhập mật khẩu, lại nhìn Kiều Mục bổ sung thêm câu: “Cơm no áo ấm!”
Ai mà không biết rằng tất cả mật khẩu của chú Tư đều là 0601!
Tới cũng tới rồi, vậy tại sao không vào xem náo nhiệt chứ!
***
Ngay khi Tần Bách Duật bước vào sảnh trước, mùi thơm trong không khí từ từ chui vào chóp mũi, giống như mùi trà, lại có chút mùi thơm của gạo.
Phòng khách không bật đèn, chỉ có một dải ánh sáng vàng lọt qua khung cửa sổ từ ánh chiều tà còn sót lại.
Trên bàn uống trà, bộ ấm trà màu xanh ngọc được sắp xếp gọn gàng với làn sương khói tỏa ra phía trên tách trà. Trà mới pha xong, ngự trà Long Tỉnh, màu đậm, vị ngọt, hương nồng.
Anh bước tới, đi đến cạnh bàn trà, nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dau-yeu/2431968/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.