Vọng Quân ngồi đối diện với cô, giọng anh chắc nịch;
- Chiêu Hà ! Tại sao cô lại lừa dối tôi ? Tại sao cô không nói cho tôi biết cô là ai ?
Cô nói:
- Anh chẳng ưa gì tôi, thấy tôi như thấy một cái gai trong mắt . Thế thì tôi nói cho anh điều đó làm gì ?
- Ai nói với cô điều đó ?
- Hành động của anh đã chứng minh tất cả.
- Chứ cái đêm hôm nọ, ai tống cổ tôi ra khỏi nhà ? Tôi đã quay lại tìm cô mấy lần, nhưng cửa vẫn đóng im ỉm . Rồi có một hôm, bà chủ nhà bảo cô đã trả nhà rôi . Tôi muốn liên lạc với cô . Cô có biết rằng chính tại vì cô xông thẳng đến nhà hàng Mai Quế mà Đông Sa đã giận tôi đến bây giờ không ?
- Tôi không biết, nhưng cũng không muốn biết bất cứ chuyện gì về ông cả.
- Cô cứng đầu lắm . Cô có biết cô làm khổ tôi nhiều lắm không ?
- Không biết . Anh đi tìm tôi làm gì ?
Vọng Quân ngập ngừng:
- Bởi vì tôi đã nghĩ lại . Ít nhiều gì tôi đã cư xử không phải với cô.
Cô mỉm cười khinh miệt:
- Anh thực sự nghĩ thế à ? Anh cũng tử tế gớm.
Môi anh mím chặt lại . Anh tàn nhẫn nhắc nhở cô:
- Đã có lần cô nói cô yêu tôi, có đúng không ?
Cô khỏa lấp lời nói của anh bằng một lời nhạo báng:
- Tôi thường nói thế với tất cả bạn trai của tôi . Đàn ông họ thích nghe câu đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-xa-la/15475/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.