Ông Thịnh Phước dìu con gái về phía bãi đậu xe, theo sau là Vọng Quân.
Ông cầm tay Vọng Quân:
- Vọng Quân này ! Tôi nhờ cậu đưa con gái của tôi về giùm nhé . Đường về khuya vắng vẻ quá, mà con gái của tôi lại say mèm . Tôi không yên lòng để nó về một mình . Tôi sẽ nhờ nhân viên của tôi mang xe của nó về nhà sau, có chịu không ?
- Dạ, cháu rất vui lòng.
Ông Thịnh Phước vỗ mạnh vào vai Vọng Quân, cất giọng thân thiện:
- Tôi cám ơn cậu . Chiêu Hà được nuông chiều nên nó lơ đễnh lắm . Tôi sợ nó làm phiền cậu.
- Không có gì đâu, bác à . Cũng thuận đường về nhà của cháu thôi mà.
- Mà này ! Cậu thấy buổi tiệc hôm nay thế nào ?
- Dạ, thành công tốt đẹp, bác à.
- Cậu nhận xét gì về con gái tôi ?
- Chuyện này để cháu nói với bác sau nhé.
- Con nhỏ nhà tôi hư quá . Không hiểu hôm nay có chuyện gì mà nó lại uống nhiều rượu như thế.
- Có lẽ cô ấy vui.
- Thôi . Cậu về đi . Chuyện con gái tôi để ngày mai hẳng nói nhé.
- Dạ . Cháu chào bác.
Chiêu Hà bây giờ mới lên tiếng:
- Con về nha ba.
Ông Thịnh Phước gật gù:
Vọng Quân dìu Chiêu Hà bước vào xe của anh . Chiếc xe từ từ lăn bánh ra khỏi hai cánh cổng lớn rực rỡ ánh đèn màu và khuất dần trong bóng tối xa xa.
Gió mát bên ngoài khiến Vọng Quân sảng khoái và dễ thở hơn .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-xa-la/15473/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.