🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Một vùng mây trắng, bay đi tìm nhau

Chẳng còn thấy đâu, mắt hoa hoen sầu

Vì mình xa nhau, nên em chưa biết xuân về đấy thôi

Ngày xuân vẫn trôi, rừng còn ngây dại, mơ bóng hình ai ?

Chiều xưa ngồi bên em, anh nghe như đà xót xa mòn tay mềm

Một giây hồn lênh đênh, môi em thơm ngát đón đưa hương say tình

Em biết không em ? Anh như áng mây tìm nơi đổ bến

Dầu bến xa bờ, mà hồn vẫn trôi, mây hoài vẫn trôi... “

Giọng Hào Nam đầm ấm chậm rãi, cùng với những âm thanh ngân vang êm đềm chấm dứt bài nhạc . Anh nhìn Chiêu Hà, chờ nghe câu trả lời.

Chiêu Hà nhìn anh với ánh mắt ngưỡng mộ và chân thành khen:

- Hào Nam ! Anh hát hay quá ! Kèm theo tiếng đàn điêu luyện của anh, tôi nghĩ ngoài việc phụ tá cho công ty của cha tôi, anh có thể kiêm luôn cái nghề ca sĩ nữa rồi đấy . Tại sao anh nhiều nghề quá vậy ?

Hào Nam mỉm cười, nụ cười khiêm tốn và rất hiền hoà:

- Không biết là do cái bản tính xấu hay là quá tham lam của tôi mà cái gì cũng muốn học, hay là tại vì cô nên khiến tôi trở nên như vậy ?

- Anh khéo nịnh đầm quá.

- Không phải đâu, tôi nói thật đấy . Mấy ngày trước khi cô về đây, tôi như người mất hồn . Nhưng bây giờ, đột nhiên tôi cảm thấy yêu đời hẳn lên, nên tài năng phát sinh từ đấy ,

Chiêu Hà bật cười lớn:

- Hào Nam ! Nói chuyện với anh, tôi cảm thấy thích

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-xa-la/15468/chuong-33.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.