Đêm tĩnh mịch và bình yên . Quả thật nàng không thể nào ngủ được, mặc dù nàng đã cố gắng khép chặt đôi mắt.
Chiêu Hà trở dậy mở tung cửa sổ cho gió mát bên ngoài tràn vào phòng rồi ngồi thẫn thờ ra đó, ánh mắt hướng về một khoảng trời xa vô định.
Bàn tay Chiêu Hà nâng niu chiếc nhẫn bạc nhỏ xíu mà sáng nay Vọng Quân đãmua cho nàng . Nàng chợt nghĩ đến Đông Sa, người con gái mà anh sẽ chọnlà vợ . Ôi ! Có lã cô ta là người hạnh phúc nhất trên cõi đời này.
Chiêu Hà đâu có thiết gì đồ trang sức, những dầu sao nàng vẫn thích cái ýnghĩ đầy lãng mạn là có một người đàn ông tặng quà cho mình.
Chiêu Hà thở dài như than thở trách móc.
Hình ảnh Vọng Quân lại tiếp tục chơi vơi trước mắt . Phải chăng người mànàng đang mơ tưởng đến lại là hình bóng của Vọng Quân mà thôi ?
Không khí lành lạnh, mát, ấm dễ chịu vô cùng . Những điều ấy không giúp íchgì cho tình trạng của con tim cô trong lúc này . Những nhịp đập thẫn thờ đau đớn của nó mỗi khi cô nghĩ đến anh . Và cô khẳng định được một điều mà bao lâu nay cô vẫn còn nghi ngờ: “cô đã yêu anh rồi” . Trời ơi !Nàng thật là điên . Tại sao nàng lại dám yêu một người đàn ông mà côquen ngoài đường và chỉ mới biết có hai tuần và còn sắp lấy vợ ?
Chiêu Hà tự trách giận mình là đã nghỉ quá nhiều về Vọng Quân, nhưng khônglàm sao nàng kiềm chế tình cảm của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-xa-la/15455/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.