Chiêu Hà mặc chiếc áo pull màu tím nhạt ôm sát người, làm nổi bật chiếcváy hoa ngắn xòe rộng . Mái tóc óng ả được chải gọn sang một bên . Côcài trên đó chiếc kẹp bằng đồi mồi, chân đi giày màu huyết dụ.
Bước ra ngoài, thấy Vọng Quân cứ trân trân nhìn nàng . Ngạc nhiên, nàng tròn mắt nhìn anh:
- Sao thế ? Gương mặt tôi có dính lọ à ?
- Không có . Cô đẹp lắm . Bây giờ không ai nghĩ về cô được cả?
- Nghĩ gì ?
Anh chẳng trả lời mà mỉm cười, bước ra xe . Nàng cũng vội vã bước theo anh.
Vào xe, Vọng Quân xoay qua nhìn nàng, mỉm cười rồi cho xe chạy thẳng
Anh lái xe thẳng ra phía xa lộ vắng người . Nàng đoán có lẽ nàng quá quêmùa và cù lần nân anh đưa nàng đến tiệm ăn xa xôi để tránh gặp nhữngngười bạn quý tộc, cao sang của anh.
Anh nói:
- Sao cô không tìm một nơi nào thích hợp để ở, hả Chiêu Hà ?
- Thế theo anh, thích hợp với tôi là thế nào ?
- Cô không cảm thấy chung cư cô đang ở phức tạp lắm hay sao ? Những bậcthang lên chung cư thì phủ đầy rêu xanh và hồi thối . Rồi những ống tiêm của bọn tiêm chích ma túy vứt đầy... tôi đoán tình hình an ninh ở đâyphức tạp, không thích hợp với cô đâu . Cô là con gái và lại thường xuyên ở nhà một mình thế này...
Chiêu Hà duỗi chân ra phía trước rồi nhìn chằm chằm vào chúng:
- Sao, có ai dám làm hại rôi được chứ.
Vọng Quân nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-xa-la/15453/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.