Tư Thục khẽ nói khi ngồi cạnh Chiêu Hà :
- Sao lúc này, tao thấy mà làm sao vậy ?
- Sao là sao ?
- Có chuyện gì không vui, phải không Chiêu Hà ?
Chiêu Hà chẳng trả lời, mà nàng rời chiếc bàn ăn tiến thẳng ra lan can và đứng lặng như thế.
Tư Thục bước theo bạn, hỏi:
- Mày nhớ nhà, phải không ?
- Không phải mà
- Tao biết mày dối tao . Nếu nhớ thì về đi, đừng tự rước khổ vào thân nữa . Tao thì khổ đã đành, còn mày, mày lẽ ra phải...
Chiêu Hà cắt ngang:
- Thôi, mày đừng có mà giở thói bà cụ ra đây nữa . Tao biết phải làm gìvề chuyện gia đình của tao . Tao thà làm một cô lọ lem, chứ nhất địnhkhông về nhà để làm một tiểu thơ đài các.
- Nếu vậy, tùy mày
Nói xong, Tư Thục đứng dậy, bước vào trong . Đi được vài bước, cô dừng lại và quay đầu lại, hỏi:
- Hay là cái gã xe ôm hôm bữa làm cho mày điên điên, khùng khùng như thế này ?
Chiêu Hà quay lại liếc xéo bạn:
- Trời ơi là trời ! Tao chưa từng thấy ai nhiều chuyện như mày đấy , Tư Thục.
- Thôi , không nói nữa . Đứng nhớ chàng một tí rồi đi ngủ ngay nhé . Đứng lâu ngoài đó, dễ bị cảm lắm . A ! Ngày mai tao đi với Du Nam một tuầnlễ không về nhà, mày đừng trông nha.
- Ai mà thèm trông mày.
- Mày tha hồ mà rủ gã xe ôm về nhà mà tò te tú tí.
Chiêu Hà đứng dậy, đấm mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-xa-la/15451/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.