Trong lúc dọn cơm ra bàn, đôi mắt Chiêu Hà bồn chồn len lén liếc về phía anh . Và nàng nhận thấy mắt anh cũng vẫn không rời nàng . Anh quan sáttừng cử chỉ, động tác của nàng . Nàng cầu trời cho Vọng Quân không nhậnra nàng, vì lúc ấy trời chưa đủ sáng.
Dĩa gà hấp gừng, món mà anh rất thích được Chiêu Ha đặt lên bàn cuối cùng trước mặt anh.
Đôi tay cô run lẩy bẩy, nhưng cũng cố lấy giọng bình tĩnh, nói:
- Nghe Quân Phát nói, ông rất thích ăn món này . Anh ấy buộc tôi phải làm món này để đãi ông ngày hôm nay đấy.
Vọng Quân liếc lên nhìn nàng:
- Cám ơn.
Hai chữ “cám ơn” thoáng nhẹ của anh làm cho nàng run lên . Cảm giác run rẩy lan tỏa khắp cánh tay và xuyên suốt thân thể cô . Để phải gọi là mộtcơn hoảng loạn . Cảm giác này chưa từng bao giờ có trong cô . Cô cảmthấy sợ hãi, vì đã có người đàn ông tác động mãnh liệt đến cô như vậy
Nàng nhỏ giọng:
- Mời bà dùng, mời ông dùng . Xin mời .. xin mời...
Nói xong, nàng vội vã rút lui, nhưng Vọng Quân đã gọi lại:
- Kìa ! Cô có thể ngồi đây dùng chung mà.
Quân Phát chen vào:
- Anh cứ để cho nó ra sau bếp làm việc . Nó còn nhiều việc phải làm lắm đấy
Vọng Quân chưa kịp chen vào nói tiếng nào, thì đã thấy Chiêu Hà mất hút ra sau
Bà cô khó chịu của Vọng Quân ăn sạch đĩa gà hấp gừng và tấm tắc khen:
- Ngon quá ! Cao lương mỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-xa-la/15440/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.