“Trời sanh mày ra phải là một gã con trai mới đúng”
Chiêu Hà lấy búa đóng lại chiếc ghế đã gãy, mà tiếng mẹ mắng ngày nào vẫn còn văng vẳng bên tai
- Mệt lả, nàng quắng mạnh cái búa vào góc phòng, và ngồi phệt xuống nền gạch
- Đưa bàn tay bẩn quệt mồ hôi tuôn đầy trên má, Chiêu Hà thở phào
- Chuông điện thoại reo, Chiêu Hà chắng buồn nhấc ống nghe . Tiếng chuông vẫn réo liên hồi . Có lẽ người bên kia đầu dây rất nóng lòng muốn gặpnàng . Mặc kệ, hôm nay là chủ nhân, nàng phải lo sửa sang lại căn phòngcủa mình, nàng không muốn ai quấy rầy . Tiếng chuông cúp lại reo, hếtreo lại cúp . Nàng rủa thầm rồi đứng dậy nhấc ống nghe:
- Alô
- Có phải mày không Chiêu Hà ?
Nhận ra giọng nói của nhỏ Lam Giang, nàng trả lời:
- Là tao đây
Giọng của Lam Giang lo lắng, điều mà trước đây nàng chưa bao giờ ở nhỏ bạn vô tư, hồn nhiên:
- Tao chết rồi, mày phải ra tay cứu tao thôi
Chiêu Hà gắt:
- Mày còn sống nhăn răng đó, có chết đâu
-Mày đừng đùa nữa, tao sắp chết thật rồi đây
Thấy giọng nói của Lam Giang không có vẻ gì đùa cợt . Chiêu Hà thận trọng nói:
- Có điều gì, mày nói cho tao nghe đã chứ, rồi tao mới quyết định . Ông xã của mày có bồ nhí phải không ?
Lam Giang hối hả trả lời:
- Đúng là chuyện của ông xã tao
- Chuyện của Quân Phát à ?
- Đúng, nhưng không phải là anh ấy có bồ nhí
Lam Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-xa-la/15436/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.