Khu A, là khu giàu nhất của thành phố, biệt thự nhà anh được coi là giàu nhất khu A rồi. Tới nơi, cô bất ngờ vì nhà ở thôi mà cũng phải rộng lớn như vậy sao, một mình anh thì ở sao hết. Anh mở cửa xe nắm tay cô bước vào trong, hàng loạt người hầu đều ra nghênh đón. Họ cũng bất ngờ khi anh dẫn một người phụ nữ về, nhưng họ cũng không dám nhìn cô quá lâu liền cúi đầu xuống vì trước giờ Lập Tân ghét nhất là người khác nhìn vào mình. Anh nắm tay cô nhìn về thím Thẩm, thím Thẩm là người lớn tuổi nhất trong căn biệt thự này, cũng là người chăm sóc anh từ lúc anh chập chững bước đi.
Lập Tân: Hãy mang đồ đạc cô ấy thu dọn vào phòng tôi.
Nói xong anh liền nắm tay cô lên tầng 2 cũng chính là phòng ngủ của anh. Trên tầng 2 tuy rộng lớn nhưng cũng chỉ có 2 phòng là phòng ngủ và phòng đọc sách. Một lúc sau, thím Thẩm cũng đã sắp xếp xong xuôi đồ đạc của cô ở chung với Lập Tân, bà khựng lại muốn hỏi Lập Tân về cô gái này. Tuy bà cũng muốn biết cô ấy là ai, là gì của Lập Tân nhưng do tích cách của anh mà bà cũng không muốn hỏi nữa. Xếp xong bà liền đi ra ngoài, một giọng nói lạnh lùng nhưng cũng đã ấm áp hơn nhiều vọng ra.
Lập Tân: Sau này đối xử với cô ấy tốt một chút, có cô ấy như có tôi.
Nghe câu nói của Lập Tân " có cô ấy như có tôi" bà cũng liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-nay-toi-chon/2810057/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.