Nắng chiếu rọi qua rèm cửa, xuyên nhẹ lên khuôn mặt cô, cô bừng tỉnh giấc. Ngồi dậy vươn vai, nhìn qua lại không thấy Lập Tân đâu cô chạm nhẹ tay xuống giường vẫn còn một chút hơi ấm. Cô tự hỏi bản thân " anh ấy vẫn luôn nằm cạnh mình ư ", cô tự hỏi tự đỏ mặt. Bước xuống giường, cô vệ sinh cá nhân xong thì thay một bộ đầm công sở dài xẻ tà cao hơn đầu gối 1 xíu.
Trong nhà ăn, anh đang ngồi đọc báo đợi cô xuống ăn sáng. Có một cô người hầu tầm 22 tuổi. Cô ta là Khả Nham dáng vóc cũng hết sức là ngon nghẻ bước lại gần anh, cô ta đã thích anh từ lúc vào đây làm, cô ta còn ảo tưởng ông chủ cũng có tình cảm với mình. Đến chỗ anh cô ta cúi người sát lại anh như đang muốn quyến rũ anh, giọng nói lả lơi nói.
Khả Nham: Ông chủ cần gì thêm không ạ?
Lập Tân liền cau có đầy vẻ tức giận, vì cô quá gần anh khiến anh khó chịu mà đập bàn giọng lạnh lùng như muốn giết người đến nơi vậy.
Lập Tân: Tránh xa tôi ra một chút. Cô không muốn làm việc nữa sao?
Khả Nham giật mình vì chưa bao giờ thấy ông chủ như vậy, ánh mắt như có lưỡi dao khiến cô sợ mà lùi lại phía sau cúi thấp đầu hớt hãi nói.
Khả Nham: Dạ...xin lỗi ông chủ .
Bạch Yên nghe thấy tiếng xì xào mà đi thẳng vào trong nhà ăn. Giọng nhỏ nhẹ nói.
Bạch Yên: Có chuyện gì vậy?
Lập Tân thấy cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-nay-toi-chon/2810055/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.