Tâm Liên ngồi ở ghế sofa nhìn thái độ của Bạch Yên đối với Thiển Quang mà tức giận, giờ bà ta chẳng thèm nể ai nữa. Cáo già rồi cũng lộ đuôi giọng nói gắt gỏng.
Tâm Liên: Thứ con gái mất nết, cô dám nói ba mình như vậy sao.
Bạch Yên lấy tay xoa nhẹ thái dương, cô bất lực nhìn ba người họ. Giờ cô có nói thêm gì thì đầu óc của đám người này vẫn không thấu được.
Bạch Yên: Hai ngày.
Tâm Liên ngơ ngác nhìn cô rồi nhìn sang Thiển Quang không hiểu cô đang nói gì. Mộng Cầm thì khác mỗi cô hiểu những lời Bạch Yên nói vì cô là người trong cuộc nên cô rất nhạy bén. Vội bật người đứng dậy lớn giọng nói.
Mộng Cầm: Sao? Chị ác độc đến vậy sao?
Tâm Liên quay sang phía Mộng Cầm bước nhanh đến ghì lấy vai Mộng Cầm bà vẫn chưa hiểu cho lắm.
Tâm Liên: Sao vậy con?
Mộng Cầm không chần chừ mà nói thẳng cho Tâm Liên.
Mộng Cầm: Là chị ta ghi giấy nợ đòi tiền, giờ chị ta giảm xuống còn hai ngày đây là đang dồn gia đình mình vào chỗ chết mà.
Tâm Liên nghe Mộng Cầm nói xong, bà lao đến phía Bạch Yên dơ tay đánh Bạch Yên miệng không ngừng chửi bới.
Tâm Liên: Mày loại thứ báo oán, đến cả em mày mà mày cũng không tha.
Bà ta vung tay lên cô cũng theo phản xạ mà chụp lấy tay bà ta, hất mạnh Tâm Liên té xuống đất tay bà ta lại vung qua đụng chúng chiếc bình gốm sứ khiến nó rớt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-nay-toi-chon/2810030/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.