Lập Tân ngồi xuống giường khẽ vuốt mái tóc cô đầy ân hận, nhìn đồng hồ tích tắc trôi qua vẫn chưa thấy bóng dáng người bác sĩ nào còn cô thì ngày càng sốt. Lập Tân bỗng dưng nổi cơn thịnh nộ, gào lớn.
Lập Tân: Đàm Húc, xách tên bác sĩ đến đây ngay cho tôi. Tôi cho anh năm phút nữa.
Do Liêm Tấn Ngôn đã đi ngoại thành nên giờ có kêu anh cũng không về kịp tối nay nên Lập Tân đành phải gọi bác sĩ ngoài. Sự chậm trễ này khiến anh càng mất bình tĩnh. Thím Thẩm đứng bên cạnh cô đang lau người cho cô nhìn thấy khuôn mặt lo lắng và tức giận của anh cũng chỉ thở dài một tiếng rồi tiếp tục công việc của mình.
Sau năm phút, Đàm Húc cũng đưa được một người bác sĩ đến, chưa kịp lên tiếng đã bị Lập Tân lôi cổ vào trong giọng tức giận nhưng lại lạnh đến thấu xương tủy.
Lập Tân: Chữa cho tôi, cô ấy không hạ sốt thì coi như danh hiệu bác sĩ này không cần dùng nữa.
Người bác sĩ cũng cỡ trung niên, ông ta đột nhiên bị bắt đến đây chưa hết hoảng sợ lại bị Lập Tân uy hiếp, tay cầm nhiệt kế mà run lẩy bẩy mặt mày tái mét. Ánh mắt đằng sau ông ta như một tia lửa có thể xuyên thấu tim gan con người. Lại một giọng lạnh cất lên.
Lập Tân: Ông làm đoàng hoàng cho tôi.
Người bác sĩ tay đang run lên một lát sau mới lấy lại bình tĩnh, bàn tay ông ta chạm vào khuôn mặt Bạch Yên liền có một giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-nay-toi-chon/2809992/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.