Sau khi nhìn thấy vẻ mặt cương quyết của cô, Lập Tân nhẹ nhàng hôn lên trán cô ánh mắt nhìn nhau không quá năm xen ti mét. Lập Tân thì thào khẽ với cô.
Lập Tân: Em thật sự muốn anh ra chỗ khác ngủ ư?
Cô trợn tròn mắt nhìn thẳng vào đôi mắt sáng đa phần là nhạy bén đang ghì vào mặt cô, lần này Bạch Yên phải làm cho ra lẽ. Không chỉ ngày một ngày hai dây dưa mà giờ cả công ty đồn ầm lên như vậy thật sự anh không biết gì sao? Hay anh không muốn để ý đến. Cô cười một cách nhẹ nhàng.
Bạch Yên: Để em qua phòng khác, anh cứ nằm ở đây đi.
Lập Tân liền cau mặt, tuy không bằng lòng nhưng bây giờ cô đang bệnh phải nhịn, không được làm điều gì quá đáng. Lập Tân nhẹ tay đặt nhẹ cô xuống giường vuốt khẽ mái tóc.
Lập Tân: Được, anh sẽ ngủ ở sofa. Còn bây giờ em phải ăn để uống thuốc.
Giờ này có lẽ thím Thẩm đã ngủ trước, nên Lập Tân phải tự mình xuống lấy cháo. Cháo thím Thẩm để trong bình giữ nhiệt nên đến bây giờ còn đủ độ nóng. Anh nhẹ nhàng múc một bát cháo rồi mang lên cho cô.
Vào đến phòng, đã thấy cô nằm quay lưng về phía mình, Lập Tân nhẹ đặt bát cháo xuống rồi vòng đến bên cô. Lập Tân nắm lấy đôi bàn tay mềm mại khẽ giọng nói.
Lập Tân: Ngủ rồi sao?
Nhìn cô ngủ ngon như vậy anh không nỡ đánh thức nhưng người cô vẫn còn sốt nếu không uống thuốc sẽ khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-nay-toi-chon/2809991/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.