Tâm trí vừa hoàn lại, Bạch Yên lịch sự đứng dậy chìa tay mời vị tiên sinh ngồi. Bạch Yên luôn nở nụ cười thanh lịch trên môi khẽ nói.
Bạch Yên: Chào ngài, thật ngại quá, tôi vô ý mất tập trung. Xin thứ lỗi.
Cô chìa tay tỏ lòng hối lỗi nhưng đối phương chỉ tỏ ra nghiêm nghị, nhìn khuôn mặt lạnh lùng Bạch Yên ngượng mình liền thu tay lại. Cô có chút bối rối không dám nhìn mặt đối phương, khuôn mặt luôn toát ra vẻ ảm đạm nhìn từ ngoài vào giống như đi bắt tội phạm chứ không phải đi kí hợp đồng. Bạch Yên nhẹ nhàng mở lời liền bị ông ta chặn họng.
Bạch Yên: Ngài muốn.....
- Tôi cũng không có thời gian vòng vo tam quốc với vô. Tôi xin nói thẳng.
Bạch Yên bất ngờ, hai tay đan chặt với nhau hơi mím môi khẽ gật đầu.
- Chuyện kí hợp đồng cũng phải xem xét biểu hiện của cô.
Bạch Yên nhẹ ngẩng đầu nhìn đối phương, tỏ ra thật khó hiểu Bạch Yên liền nhẹ giọng hỏi lại.
Bạch Yên: Tôi làm gì có tài cáng gì để được ngài để mắt tới ạ. Nhưng vì công ty tôi sẽ cố hết sức.
Một tiếng vỗ tay vang lên, giọng nói đan xen tiếng cười.
- Biểu hiện của cô tôi cần không phải chuyện công ty mà là chuyện đời tư của cô.
Càng lúc cô càng thấy khó hiểu, khẽ nheo mày.
Bạch Yên: Chuyện đời tư của tôi? Xin ngài hãy nói cụ thể hơn đi ạ.
Người đàn ông dựa lưng vào thành ghế tay cầm cốc cà phê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-nay-toi-chon/2809965/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.