Cô tận mắt chứng kiến, Lập Tân và Từ Hiểu quần áo sộc xệch đang ngồi trong phòng khách. Tay cô ta còn nắm chặt lấy tay anh, Lập Tân trông có vẻ rất khó chịu nhưng cũng không phản kháng.
Hai tiếng trước, Từ Hiểu nhận được cuộc gọi của Vương Nhất Kiến.
- Tôi cho cô một cơ hội, chỉ khi gạo nấu thành cơm thì cô mới có thể tiến lại gần với Lập Tân.
Từ Hiểu liền hỏi lại.
Từ Hiểu: Bác cũng biết Lập Tân không cho cháu lại gần, còn cả về phía Bạch Yên nữa cô ta luôn là kì đà cản mũi.
Giọng nói đầu dây bên kia có chút mất kiên nhẫn, giọng lạnh đi sự uy hiếp khiến cô ta run người.
- Bạch Yên tôi biết đường sắp xếp, còn cô phải nhanh chóng chiếm được trái tim Lập Tân. Tôi ghét nhất là người vô dụng, cô liệu mà làm.
Từ Hiểu nghe xong liền bày mưu tính kế, anh là người thận trọng anh chưa bao giờ đụng vào đồ ăn người khác nấu. Tuy được ở chung phòng làm việc với anh, Lập Tân cũng coi cô ta như không khí cũng không thèm liếc mắt một cái huống chi ăn đồ ăn của cô. Từ Hiểu đi qua đi lại suy nghĩ, người có tiền như cô ta lộng hành là chuyện bình thường.
Từ Hiểu nhanh chóng mua chuộc đầu bếp không thành lại quay sang uy hiếp. Đến giờ cơm trưa, như thường ngày Đàm Húc luôn là người xuống lấy phần cơm trưa cho Lập Tân, một hàm lượng xuân dược đã được Từ Hiểu nhanh tay bỏ vào mà không bị ai phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-nay-toi-chon/2809963/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.