Nhu Ninh lẻo đẻo theo sau lằng nhằng hỏi từng câu một khiến Bạch Yên không biết trả lời cô ra sao. Bạch Yên liền đánh trống lảng.
Bạch Yên: Sao cậu thức sớm quá vậy.
Bạch Yên hiểu rõ tính cô, gà chưa gáy mặt trời chưa mọc thì làm gì có chuyện Nhu Ninh thức dậy vào giờ này, cũng khiến cô có chút tò mò.
Nhu Ninh ngồi ịch xuống ghế bĩu môi giọng điệu có chút trách móc.
Nhu Ninh: Mình đang hỏi cậu đấy, đừng đánh trống lảng với mình.
Bạch Yên cũng từ từ bộc lộ tâm trạng, khuôn mặt dần trầm xuống miệng đang cười với Nhu Ninh cũng dần khép lại. Nghĩ đến chuyện Lập Tân cô lại không kiềm chế được người run lên, một phần nghĩ đến chuyện không có Lập Tân bên cạnh một phần lo lắng anh ấy sẽ tìm ra mình. Đến lúc đó phải làm sao mà đối mặt với anh ấy.
Nhu Ninh ngồi đối diện thấy Bạch Yên đang run người lên cô liền bước đến ngồi bên cạnh Bạch Yên đưa tay vuốt ve chiếc lưng đang run lên cầm cập.
Nhu Ninh: Cậu sao vậy?
Bạch Yên cũng không muốn giấu diếm Nhu Ninh dù gì cô cũng là người bạn thân thiết nhất của cô. Nước mắt lại bắt đầu ứa ra, mấp máy môi nói.
Bạch Yên: Mình chia tay với anh ấy rồi.
Nhu Ninh liền giật mình, nghe cô nói mà tỏ ra khó hiểu.
Nhu Ninh: Anh nào?
Nhìn thấy Bạch Yên im lặng cô cũng cố gắng suy nghĩ, một tia lóe lên trong đầu cô. Người đàn ông đêm hôm đó sao? Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-nay-toi-chon/2809952/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.