Từ Hiểu không dám nhìn lên khuôn mặt đó của Lập Tân vừa nghe Lập Tân nói cô liền run người muốn ứa lệ. Hai môi mím chặt không thể thoát lên lời, cái ánh mắt xem thường của anh nhìn về phía cô Từ Hiểu có thể cảm nhận được. Cô mím chặt môi chịu đựng, đường đường là đại tiểu thư nhà họ Giang nhưng giờ lại bị đối xử chẳng khác gì một tên hầu. Vừa tủi nhục vừa sợ hãi dù cô ta có căm phẫn đến bao nhiêu cũng phải cắn răng mà chịu đựng. Giọng nói lạnh đầy vẻ uy nghiêm và tự cao đột nhiên phát lên khiến bầu không khí lại rơi vào trầm lặng đến đáng sợ.
Lập Tân: Đưa cô ta xuống nhốt lại. À còn nữa cái bàn tay cô chạm vào người tôi hình như nhớ nhà rồi chắc nó phải được chuyển phát nhanh về một chuyến thôi.
Từ Hiểu run lên cầm cập mấp máy môi nói trong sợ hãi.
Từ Hiểu: Sao anh có thể tàn nhẫn đến như vậy.
Từ Hiểu lấy can đảm nhìn thẳng vào đôi mắt huyền ảo đó, cái đôi mắt sắc bén đó có thể giết cô bất cứ lúc nào. Cô cũng là bạn thuở nhỏ của anh, tuy lúc nhỏ anh hay dữ khoảng cách với cô nhưng cô cũng chưa bao giờ thấy sự xa lạ như bây giờ, anh cũng đã tàn nhẫn hơn, đáng sợ hơn rất nhiều lần.
Lập Tân cũng không thèm liếc cô ta một cái mà quay người bỏ đi vẫy hai ngón tay ra kí hiệu, giọng nói đầy lạnh lùng và tàn nhẫn.
Lập Tân: Đưa cô ta ra ngoài, cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-nay-toi-chon/2809946/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.