🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hoa Vĩnh Ân dùng chiếc gậy gỗ nhẹ lên trên nền đất, nhà kính trồng hoa này là do Tù Trúc cùng Hỏa Sơn xây riêng cho cậu, bởi vì sợ bản thân buồn chán trong những năm tháng mù lòa này, Tù Trúc chọn hoa và những cây nhỏ rất kĩ lưỡng, loài hoa nào mà có gai gây nguy hiểm đến cậu thì đừng mong được đặt vào đây. Cho nên dù vẫn không thấy gì, Vĩnh Ân vẫn có thể ung dung đi dạo trong đây mà không hề bị tổn hại đến thân thể dù chỉ một chút



Bỗng nhiên cây gậy trong tay xuống đất khiến Vĩnh Ân lúng túng, một lát sau khi đứng như trời trồng thì lại vụng về ngồi xổm xuống, bàn tay bắt đầu rà soát khắp mặt đất



Trác Phi Khâm vừa xuất hiện thì liền thu cảnh đó vào mắt, anh nhẹ bước đến nhặt chiếc gậy đã lăn ra xa khoảng cách của cậu, rồi sau đó bước đến gần, nhẹ nhàng nắm hai bàn tay đang đặt ở dưới đất kia, Hoa Vĩnh Ân bất ngờ bị đụng chạm liền giật mình. Bàn tay vội vàng rụt lại, đề phòng hỏi



- Ai vậy??



Trác Phi Khâm không trực tiếp trả lời câu hỏi của cậu, chỉ nhẹ nhàng rút chiếc khăn tay từ trong túi áo vest ra, sau đó lại hơi dùng sức giữ cổ tay phải của, sử dụng khăn lau đi những vết bẩn trên đó, đoạn nói



- Em coi đó,tay bẩn hết rồi, lỡ đâu chỗ này có vậy gì nguy hiểm khiến tay bị thương thì anh biết phải làm sao??



Giọng nói quen thuộc mà cả đời Vĩnh Ân không thể quên

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dac-biet/3293021/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Người Đặc Biệt
Chương 14: Cứ đánh, cứ mắng... Nhưng anh sẽ không bỏ cuộc
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.