Ba mẹ Mạc thấy không khí lúng túng, liền chuyển hướng câu chuyện về phía Mạc Uyển Dư.
Mẹ Mạc:"Uyển Dư, con ăn canh này nữa đi.''
Mạc Uyển Dư cười nhận lấy:''Cảm ơn mẹ.''
Mẹ Mạc:''Con và Tiêu Lãng thế nào rồi?''
Mạc Uyển Dư vừa cho thìa canh vào miệng, gần sặc vì câu hỏi này. Mạc Khải Liêm theo thói quen, rút giấy ăn đưa sang cho cô, Mạc Uyển Dư nhận lấy tự nhiên, lau khoé môi dính canh.
Mạc Uyển Dư:'' Đâu có quan hệ gì mà thế nào hả mẹ.''
Tiêu Lãng không giống như Thẩm Mạt, anh ta biết Mạc Uyển Dư không có ý gì với mình, cũng không thể hiện gì cả:" Chúng cháu là bạn bè tốt thôi ạ.''
Mạc Uyển Dư:'' Bạn cũng không phải.''
Mẹ Mạc lườm nhẹ cô một cái, như muốn trách móc, Mạc Uyển Dư không lên tiếng nữa, cô chỉ bận ăn những món mà Mạc Hàn gắp cho mình, phía dứoi còn nghịch ngợm đá đá chân của Mạc Khải Liêm. Xung quanh vẫn còn những bàn khác, cô không thể làm hành động gì lộ liễu được.
Ba Mạc quay sang hỏi Tiêu Lãng một vài chuyện kinh doanh hiện tại, không khí đã bớt lúng túng hơn.
Nếu không nhắc tới độ ăn chơi của anh ta, Tiêu Lãng thật sự là có tài, vẻ ngoài đẹp trai, nói chuyện cũng rất được lòng ngừoi lớn, ba mẹ Mạc vẫn muốn Mạc Uyển Dư có thể gả cho ngừoi như vậy.
Mẹ Mạc lại nhắc với cô:'' Không cần tiến triển nhanh quá, bắt đầu làm bạn cũng tốt, thời gian dần dần, biết đâu con sẽ có tình cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dac-biet-trong-tim/3316047/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.